nước mắt vợ yêu

Nước Mắt Vợ Yêu. 7.5/10. 123224. Tác giả: Vô Danh. Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược. Nguồn: Inovel. Trạng thái: Full. Thể loại: Ngôn Tình,Ngược,HĐ,HE. Cô cứ nghĩ cuộc sống hôn nhân của mình sẽ được hưởng hạnh phúc vậy mà hoàn toàn ngược lại, cô bị chính người chồng của cô đối xử tàn nhẫn. Nước Mắt Vợ Hờ. Mời các bạn cùng lắng nghe đọc truyện buồn về tình yêu Nước Mắt Vợ Hờ của tác giả Trang Nguyễn. Cô được gả vào nhà anh, trước lời mê tín lấy con dâu tuổi Hợi để gánh nghiệp cho con trai mình nên bà mẹ chồng đã chọn cô. Anh ra sức săn đón Câu chuyện Nước mắt chảy xuôi hy vọng sẽ đem đến cho người nghe những phút thư giãn. vợ chồng đã xúm lại cùng cố ngăn cản cuộc tình muộn này. Câu chuyện tình cảm của người cha liệu có tìm được kết thúc có hậu? con gái cụ đồ nho yêu nước. Cô yêu Trọng Chương 18: Thật ám quẻ. Chương trước Chương tiếp. Tần Nhược và Mặc Thiên Vũ tới gần sân khấu thì dừng bước! Mọi người đều nhìn thấy rất rõ ràng! Trên màn hình lớn vốn đang phát ảnh cưới của Tần Nhược và Mặc Thiên Vũ, lúc này bỗng xuất hiện…. Tần Phi Ver más de Công Chúa Xứ Hoa - Tình Yêu, Máu và Nước Mắt en Facebook. Iniciar sesión. o. Crear cuenta nueva. Ver más de Công Chúa Xứ Hoa - Tình Yêu, Máu và Nước Mắt en Facebook. Iniciar sesión ¿Olvidaste tu cuenta? o. Crear cuenta nueva. Ahora no. 16-03-2022 Nước mắt vợ yêu [Full] 7,612 lượt thích / 423,261 lượt đọc Yêu thích Đọc Truyện Sau một hồi mây mưa, một sấp tiền ném lên gương mặt ửng hồng của cô: "Đây là tiền thưởng cho cô!". Người đàn ông ngạo nghễ liếc nhìn cô khinh miệt, rõ ràng cô được cưới xin đàng hoàng, nhưng lại sống như một cô gái làng chơi. Vay Tiền Online Từ 18 Tuổi Bankso Vn. Ngôn Tình,Ngược,HĐ,HE Cô cứ nghĩ cuộc sống hôn nhân của mình sẽ được hưởng hạnh phúc vậy mà hoàn toàn ngược lại, cô bị chính người chồng của cô đối xử tàn nhẫn. Còn cách nào tàn nhẫn hơn khi sau một hồi mây mưa, một sấp tiền ném lên gương mặt ửng hồng của cô "Đây là tiền thưởng cho cô!". Người đàn ông ngạo nghễ liếc nhìn cô khinh miệt, rõ ràng cô được cưới xin đàng hoàng, nhưng lại sống như một cô gái làng chơi. Cô không thể tiếp tục cuộc sống kiểu như này nữa, chỉ có điều cô phát hiện ra mình đã mang thai... Tần Nhược mỉm cười, tay cầm mấy hộp đồ ký lập tức ra khỏi Thiên Vũ liền mời Tần Nhược vào trong phòng làm việc.“Thiên Vũ, em vốn định tới nhà thăm chị, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chị em vẫn luôn có thái độ thù địch với em, có lẽ để bụng chuyện tình cảm của chúng ta trước đây, vì thế em tới tìm anh.”Mặc Thiên Vũ cúi đầu nhìn chỗ đồ trong tay Tần cả đều là đồ bổ máu.“Em nghe nói chị em làm phẫu thuật phá thai, vì thế em mua ít đồ bổ cho chị ấy, đừng xem thường việc phụ nữ phá thai, cũng cần phải ở cữ.”“Em nói sao?”Mặc Thiên Vũ mặt biến sắc, chăm chăm nhìn Tần Nhược ngạc nhiên.“Sao vậy? Em nói gì sai sao?”“Em nói ai phá thai?”“Chị gái em, không phải mấy ngày trước chị ấy vừa phá thai sao?” Tần Nhược tròn mắt nhìn Mặc Thiên Vũ, gương mắt ngây thơ trong sáng.“Sao lại như vậy? Cô ấy có thai khi nào?” Mặc Thiên Vũ giận dữ thét lên, nắm chặt lấy cổ tay Tần Nhược, nhấc lên mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô Nhược cũng bị bộ dạng này của Mặc Thiên Vũ làm cho sợ hãi.“Chính là mấy hôm trước, chị gái em… chị ấy về nhà một chuyến, nói… nói mình có thai, muốn phá thai.”Mặc Thiên Vũ nhíu chặt mày.“Lẽ nào anh không biết việc này?”Tần Nhược cảm thấy xương mình sắp bị bóp vỡ, “Anh buông em ra! Anh làm em đau rồi!”Mặc Thiên Vũ liền buông Phi có thai!Tần Phi đã phá thai…Tại sao anh không hề hay biết?Tần Nhược nhìn thấy Mặc Thiên Vũ kinh ngạc, liền bước lên.“Mấy hôm trước chị gái em về nhà nói muốn phá thai, em và mẹ đều khuyên chị ấy đừng làm vậy nhưng chị ấy nói, chị ấy và anh còn trẻ, hiện anh vẫn còn đang phấn đấu sự nghiệp, không muốn có con sớm, còn nói anh muốn sống cuộc sống riêng tư của hai người, vì thế hai anh chị cùng quyết định không sinh đứa bé này!”“Cô ấy nói vậy sao?”Mặc Thiên Vũ lạnh lùng nhìn Tần Nhược sợ hãi run rẩy!Nhưng vẫn gật đầu.“Đúng vậy, em và mẹ đã hết lời khuyên nhủ nhưng chị ấy vẫn nói đó là ý của anh, mẹ em không biết nói gì nữa, Thiên Vũ, việc chị em có thai lẽ nào anh không biết?”“Rầm.”Mặc Thiên Vũ đấm mạnh lên giận dữ như muốn nổ tung!“Anh còn không biết cô ấy đã có thai!”“Trời ơi! Khi đó em cũng lấy làm lạ, hai người sao có thể không muốn có con? Mặc dù anh bận nhưng chị em không cần làm việc, chị em thật hồ đồ! Đó là một sinh mạng bé bỏng! Chị ấy nói phá là phá!”Tần Nhược lo lắng giậm chân.“Không, không thể nào! Cô ấy không tàn nhẫn như vậy đâu! Cô ấy không thể nào tàn nhẫn như vậy được!”Mặc Thiên Vũ lẩm bẩm trong Nhược cố rặn ra hai giọt nước mắt, giọng nói cũng nghẹn ngào.“Thiên Vũ, sao chị ấy lại không nhẫn tâm được chứ? Em là em gái của chị ấy, ai không biết chúng ta là thanh mai trúc mã tám năm, nhưng chị ấy vì muốn làm thiếu phu nhân, cũng đâu tiếc giở trò chia rẽ chúng ta? Khi đó em tưởng rằng chị ấy là chị gái của em, chỉ cần chị ấy đối xử tốt với anh thì em cũng chấp nhận, nhưng em không ngờ…”Tần Nhược bật khóc nức nở.“Không! Cô ấy không tàn nhẫn như vậy đâu! Đó là con của chúng tôi!”Tần Nhược lau nước mắt.“Chị ấy rất tính toán, có lẽ vì đứa bé đó là con gái…”“Con gái?”Tần Nhược gật đầu.“Em nghe chị ấy nói với mẹ, chị ấy tìm một bác sỹ trung y già ở bệnh viện phụ sản bắt mạch cho chị ấy, nói tám phần là con gái, mẹ em có nói thai còn quá nhỏ, hơn nữa trung y cũng chưa chắc đã chuẩn, nhưng chị ấy nói vị trung y già đó bắt mạch rất chuẩn, chị ấy đã tìm hiểu kĩ rồi, còn biếu bao thơ cho người ta nữa, tuyệt đối không bị lừa được!”“…”“Chị ấy nói, phải sinh con trai thì mới có thể trụ vững ở nhà họ Mặc, con gái là vô dụng!” Tần Nhược bổ sung thêm một Thiên Vũ nghe vậy, đùng đùng nổi giận bỏ đi!Không, những việc này không phải là sự thật!Chắc chắn không phải!Mặc Thiên Vũ vừa đi khỏi, Tần Nhược liền thở phào, mặt lộ ra nụ cười gian xảo.“Chị gái ngốc nghếch của tôi ơi, hãy đợi bị đuổi ra khỏi nhà đi, muốn đấu với tôi… hừ!”Tần Nhược bật Thiên Vũ lập tức tới bệnh viện phụ sản, Tần Nhược nói, anh không hề tin một chữ nào!Anh phải đích thân đi điều tra!Dựa vào thanh thế của nhà họ Mặc, Mặc Thiên Vũ tới thẳng chỗ viện trưởng Châu của bệnh viện phụ sản.“Mặc thiếu gia, ngọn gió nào đưa anh tới đây?”Viện trưởng Châu lập tức mời Mặc Thiên Vũ vào trong phòng làm việc, ngồi xuống ghế sofa.“Viện trưởng Châu, tôi cũng không vòng vo với anh, anh lập tức lấy thông tin danh sách phá thai một tuần gần đây của bệnh viện phụ sản ra đây cho tôi xem!”“Mặc thiếu gia, việc này…”Viện trưởng Châu không hiểu cho lắm.“Không cần hỏi nhiều vậy.”“Được, tôi lập tức đi tìm!”“Đợi một chút, nghe nói ở bệnh viện có một vị bác sỹ trung y rất có tiếng, có thể bắt mạch biết được trai hay gái?” Mặc Thiên Vũ sắc mặt sa sầm.“Ồ, đúng là có một bác sỹ trung y khám bệnh khá ổn, có điều trung y bắt mạch phán đoán trai gái không chuẩn lắm, hơn nữa nhà nước quy định không cho phép nói giới tính thai nhi.” Viện trưởng Châu vội vàng giải thích.“Không sao, anh hãy mời vị đó tới đây là được.”“Được thôi.”Một lát sau, một danh sách phẫu thuật xuất hiện trên tay Mặc Thiên lật xem từng trang, sắc mặt vẫn lạnh thuật phá thai không phải là đại phẫu, giống như sản xuất dây chuyền ở bệnh viện phụ sản ngày có rất nhiều người vì nhiều lí do khác nhau tới nạo phá thai, vì thế số người thực hiện trong tuần này vô cùng Thiên Vũ sốt ruột nhìn danh sách phẫu thuật, cho tới khi tên một người xuất hiện trong tầm mắt của đọc tới trang này trái tim anh như bị xé dĩ anh vẫn ôm một tia hi vọng, hi vọng khi anh lật tới trang cuối cùng cũng không nhìn thấy cái tên trên ghi rõ tên của Tần Phi, mọi thông tin đều ứng với cô, còn có cả chữ kí của cô tích của Tần Phi, Mặc Thiên Vũ cũng nhận ấy thực sự đã phá thai.“Mặc thiếu gia, đây là bác sỹ Trương của bệnh viện chúng tôi, làm bên trung y.”Mặc Thiên Vũ đặt danh sách phẫu thuật sang một bên, hít thật sâu.“Viện trưởng Châu, anh ra ngoài một lát, tôi muốn nói chuyện riêng với bác sỹ Trương.”“Được.” Viện trưởng Châu lập tức đi ra ngoài, đóng cửa sỹ Trương là một bác sỹ trung y gần sáu mươi tuổi, tóc đã lốm đốm bạc.“Cho hỏi, anh tìm tôi có việc gì không?”“Anh hãy nhớ kĩ lại xem gần đây có ai tìm anh, nhờ anh xem giúp con trai hay con gái không.”“À.. thực sự xin lỗi, hàng ngày tôi tiếp xúc với rất nhiều sản phụ, họ đều hỏi việc này nhưng nhà nước có quy định không được nói ra.”Bác sỹ Trương vội vàng xua tay.“Không cần phải giả vờ hồ đồ! Chỉ cần tôi muốn, anh làm việc gì, nhận bao nhiêu tiền tôi đều rõ hết!”Mặc Thiên Vũ nghiến sỹ Trương lập tức hoảng sợ.“Mặc thiếu gia, oan uổng quá!”- - Hết - Lúc trước, khi Tần Nhược nói kế hoạch của mình cho Lâm Huệ Chi, Lâm Huệ Chi cũng giật mình sợ sao thì bà ta cũng chứng kiến Tần Nhược và Mặc Thiên Vũ là thanh mai trúc mã từ tới việc này, Tần Nhược khẽ thở dài.“Mẹ, có lẽ mẹ không biết, người mà Thiên Vũ yêu không phải là con mà là Tần Phi.”Lâm Huệ Chi sững người, sau đó bật cười.“Sao có thể như thế được? Con và Tần Phi đứng cạnh nhau, chỉ cần không bị mù sẽ nhất định chọn con? Huống hồ, mấy năm nay, Thiên Vũ cũng vẫn ở bên con, còn Tần Phi chắc chả trò chuyện được mấy câu.”Tần Nhược lắc đầu.“Con cũng tưởng rằng con hơn hẳn Tần Phi về mọi mặt, Thiên Vũ chắc chắn yêu con, những năm qua, anh ấy cũng đối xử với con rất tốt, mọi người đều cho rằng Thiên Vũ yêu con, nhưng…”Tần Nhược lộ vẻ dữ dằn, cô ta nghiến răng nghiến lợi.“Tất cả chỉ là giả dối!”“Giả dối? Không thể nào!” Lâm Huệ chi vẫn không dám tin.“Chính tai con nghe được, Thiên Vũ nói với Lâm Mặc Sinh, anh ấy nói ngay từ đầu đã yêu Tần Phi, anh ấy biết với tính khí và cách giáo dục của cha mình, ông tuyệt đối không thể để anh lãng phí thời gian và sức lực cho chuyện tình cảm, vì thế anh càng yêu ai, bác Mặc sẽ càng không để anh cưới người đó!”Lâm Huệ Chi há hốc miệng, không nói được lời nào.“Vì thế, Thiên Vũ mới sắp đặt cạm bẫy, anh ấy giả vờ yêu con, giả vờ cực kì yêu con, hai nhà Tần Mặc có hôn ước, nhà họ Mặc nhất định sẽ để anh ấy chọn con hoặc Tần Phi, anh ấy yêu con như vậy, bác Tần chắc chắn sẽ bắt anh ấy cưới Tần Phi!”“Thiên Vũ trên thực tế là muốn cưới Tần Phi?”Tần Nhược gật đầu, gương mặt nở nụ cười lạnh lùng nham hiểm.“Vì thế con làm như không biết gì, đưa Tần Phi lên giường của Thiên Vũ, Thiên Vũ rất ghét những cô nàng thích giở thủ đoạn, tới khi đó anh ấy nhất định sẽ tưởng rằng Tần Phi làm vậy vì tiền, lúc đó anh ấy sẽ rất căm ghét Tần Phi!”Lâm Huệ Chi thở phào. “Cũng may con biết trước được kế hoạch của cậu ta, nếu không sẽ thiệt đủ đường.”“Mẹ, mẹ yên tâm đi, vị trí thiếu phu nhân của nhà họ Mặc chỉ có thể là của con!”Lâm Huệ Chi vỗ nhẹ lên tay Tần Nhược.“Ừ, cũng chỉ có Nhược Nhược nhà ta mới xứng đáng với thân phận thiếu phu nhân nhà họ Mặc! Tới lúc đó Tần gia nhà ta sẽ khôi phục lại những huy hoàng trước đây, con cũng có thể trụ vững ở nhà họ Mặc!”Hai mẹ con nhìn nhau mỉm Phi ra khỏi nhà họ Tần, bước trên đường mà thấy người mình nhẽ trong tích tắc, cô thậm chí không còn mẹ mà mình gọi suốt hai mất năm chẳng qua là nhân tình của ba ở bên ngoài, là tình địch của mẹ mình!Tại sao vậy?Tại sao ông trời lại tàn nhẫn như vậy?Cô đã rất thê thảm rồi, tại sao lại còn hành hạ cô vậy chứ?Tần Phi vốn định bắt taxi về nhà nhưng chợt nhận ra mình không còn tiền, đừng nói tới bắt taxi, tới mấy nghìn ngồi xe bus cũng không có!Điện thoại vang Mặc Thiên Vũ gọi hay cô cũng định tìm anh thương lượng.“Tần Phi! Cô hơi thật quá quắt! Dám cãi lời mẹ tôi? Cô tưởng mình là ai chứ?”Tần Phi không dám phản bác, cũng không có tâm trạng phản bác.“Mẹ lại tới giục đẻ, nói rất khó nghe, em chỉ phản bác mấy câu.”“Mẹ là bề trên! Nói gì cô cũng nên nghe! Cũng may cô không có thai, nếu không một kẻ độc ác như cô, sinh con ra cũng độc ác y như cô vậy!”Tần Phi đặt tay lên bụng mình một cách vô ác…Trong lòng người đàn ông mà cô yêu nhất, cô chính là một kẻ chẳng ra Phi cố gắng nuốt giận.“Thiên Vũ, tối nay anh về nhà đi, em có việc muốn nói với anh.”Mặc Thiên Vũ ở đầu bên kia bỗng cười nhạt một tiếng.“Có việc muốn nói với tôi? Hết tiền rồi chứ gì? Muốn ngủ với tôi? Hừm, cô từ bỏ ý định đó đi, tháng này tôi sẽ không tới đâu, tôi muốn xem cô có chết đói không!”“Em có…”“Tút tút tút…”Điện thoại đã bị Phi còn chưa nói hết, cô đau khổ nhắm chặt mắt hàng nước mắt lăn dài trên gò dù anh ấy biết cô có thai thì đã sao chứ?“Kẻ độc ác như cô, sinh con ra cũng độc ác y như cô vậy!”Chắc anh ấy cũng sẽ mắng chửi con mình giống như mắng chửi mình?Tần Phi lắc đây là con của cô, ai cũng có thể chà đạp lên cô nhưng tuyệt đối không được chà đạp con cô!Hộp đêm Dạ Phồn là một quán bar đặc biệt, nhân viên phục vụ trong bar mặc trang phục người hầu xinh đẹp, đeo mặt nạ động lẽ vì loại hình dịch vụ đặc biệt này mà việc kinh doanh của quán bar rất phát đạt, bây giờ mới là chín giờ, bên trong quán bar đã rất đông Phi mặc trang phục người hầu đen trắng bưng một chiếc khay len lỏi trong đám Thiên Vũ không cho cô đi làm, nhưng có lúc cô thực sự không còn tiền đành phải tới quán bar này làm may ở quán bar này cần đeo mặt nạ để làm việc, sẽ không có ai nhận ra cần tiền, rất cần thái độ của Mặc Thiên Vũ, đứa con trong bụng cô cũng không thể trông mong gì ở anh ta, nhà ngoại, không, cô đã không còn nhà ngoại nữa ép tới đường cùng, cô đành tới quán bar này.“Em ơi, cho một ly rượu!” Một giọng nói say mèm vang Phi lập tức bước tới.“Tiên sinh, rượu của ngài đây!”Ly rượu còn chưa kịp đặt lên bàn, một bàn tay béo ú túm chặt lấy cổ tay cô.“Em gái, em có xinh không? Bỏ mặt nạ xuống anh xem nào!”Tần Phi cố gắng vùng vẫy, người này túm rất chắc, cổ tay cô như thể sắp bị bẻ gãy.“Tiên sinh, xin hãy tự trọng!” “Ha ha! Anh không tự trọng đấy! Làm gì được anh?”Người đàn ông tai to mặt lớn, uống say bí tỉ rút từ trong ví ra một xấp tiền đặt trên bàn.“Cho anh nhìn một lát, chỗ này sẽ là của em!”“Anh uống say rồi, cứ làm vậy tôi sẽ gọi bảo vệ đấy.”“Em đừng có kiểu rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!” Gã đàn ông đứng bật dậy, một tay túm chặt cổ tay Tần Phi, một tay chỉ vào mặt Tần Phi.“Buông tôi ra!” Tần Phi ra sức vùng vậy, nhưng căn bản không phải đối thủ của gã say rượu này.“Tôi không buông đấy, làm gì được tôi?”Tiếng ồn ào bên này lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều đám đông có một chàng trai tuấn tú, khí chất ấm áp bước tới.“Anh trai, tới đây tiêu khiển là được rồi, hà tất phải nổi cáu với một nhân viên phục vụ? Nể mặt tôi lần này, có được không?”“Mày là cái thá gì? Tại sao tao lại phải nể mặt mày?”Tần Phi cũng nhận ra Lâm Mặc Sinh, vội quay mặt đi chỗ khác.“Hay là thế này đi, tôi mời anh uống hai ly có được không, chi phí hôm nay của anh tôi bao tất!”“Hôm nay ông đây chỉ muốn xem cô ta trông như thế nào? Tránh ra!”Người đàn ông tai to mặt lớn nhân lúc Tần Phi không chú ý, giơ tay giật mặt nạ của cô ra!Tần Phi lập tức lấy tay che - Hết - “Sao cơ?” Tần Phi sững Thiên Vũ bế bổng Tần Phi lên, bước về phía giường, sau đó nhẹ nhàng đặt cô xuống nhìn chăm chú gương mặt ửng hồng thẹn thùng của biết bắt đầu khi nào, vịt con xấu xí với da ngăm đen năm nào đã thay đổi thành một con thiên nga trắng xinh ngượng ngập khiến má cô ửng hồng, vô cùng đáng Thiên Vũ nhẹ nhàng vuốt ve làn da mịn màng của cô.“Làm gì có vợ chồng nào không ngủ cùng nhau?”Tần Phi căng thẳng cứ túm chặt lấy áo Mặc Thiên Vũ, cũng không biết nên nói không nên từ chối, cô cũng không có lí do nào từ chăn gối suốt hai năm qua của cô và Mặc Thiên Vũ cứ ẩn hiện trong đầu cô, anh mạnh bạo quan hệ khiến cô vô cùng sợ thể không khỏi run Thiên Vũ dường như cảm nhận được sự thay đổi của Tần Phi, anh bình tĩnh hôn lên môi môi chạm môi, Tần Phi lập tức cảm nhận được một luồng điện lan tỏa toàn đây, Mặc Thiên Vũ không bao giờ hôn Mặc Thiên Vũ ra, Tần Phi cũng không hề có tiếp xúc thân mật với bất cứ người đàn ông nào khác, đương nhiên cũng chưa từng hôn bao có phần bối rối, vẫn là Mặc Thiên Vũ từ từ dẫn dắt cô làm quen Thiên Vũ quyến luyến rời khỏi môi Tần Phi, hai mắt chứa chan tình Phi e ấp cúi đầu không dám nhìn Mặc Thiên Vũ.“Xin lỗi, trước đây anh đã quá thô lỗ, sau này sẽ không như vậy nữa.”Tần Phi vẫn cúi đầu không nói Thiên Vũ tắt đèn, nhẹ nhàng nằm lên trên Tần Phi, hôn lên làn môi hút hồn của nay anh đã hôn lên khắp cơ thể sự dẫn dắt của Mặc Thiên Vũ, cuối cùng Tần Phi cũng đã được tận hưởng cảm giác hạnh phúc khi là một người phụ hôm đó vô cùng ngọt ngào, hoàn sớm ngày hôm sau, Tần Phi tỉnh dậy khi vẫn nằm trong lòng Mặc Thiên ngẩng đầu lên đã bắt gặp đôi mắt cháy bỏng của anh, anh nhẹ nhàng hôn lên môi cô.“Em dậy rồi à?”Nghĩ tới cảnh lãng mạn đêm qua, Tần Phi lại không khỏi xấu hổ đỏ mặt.“Hôm nay, em cùng anh về nhà, về nhà của chúng ta.”Tần Phi khẽ gật đầu, “Vâng.”Mặc Thiên Vũ giúp Tần Phi thu dọn đồ đạc, hai người cùng về lại căn biệt thự trước đây của họ.“Thời gian em không ở đây, anh đã sửa sang lại mọi thứ trong nhà, em thấy có thích không? Nếu không thích chúng ta sẽ đổi lại.”Mặc Thiên Vũ vừa nói vừa dắt tay Tần Phi vào Trương và Anh Hoa đứng ngay ngắn ở một bên, vừa nhìn thấy họ bước vào liền xua tay ra hiệu cho họ.“Thím Trương và Anh Hoa anh vẫn giữ lại cho em, việc thím Trường cho em uống thuốc tránh thai, tòa án không thụ lí, vì thế anh giữ cô ta lại đây, muốn xử lý sao, tùy em.”Mặc Thiên Vũ không chú ý tới hành động của thím Trương và Anh khí trong phòng có vẻ bất thường.“Hai người còn không mau ra đón thiếu phu nhân!”Anh Hoa lập tức chỉ vào Thiên Vũ nhìn về phía sofa, Vu Tử Lan và Mặc Thần đang ngồi uống trà, sắc mặt hai người đều không được vui Phi ngẩng đầu nhìn Mặc Thiên Vũ.“Đừng sợ, có anh!”Mặc Thiên Vũ nắm chặt lấy tay Tần Phi bước về phía mắt Vu Tử Lan nhìn chằm chặp lên mười ngón tay đan xen của hai Phi phát hiện ra Vu Tử Lan nhìn bọn họ, lập tức chuẩn bị buông tay nhưng Mặc Thiên Vũ nắm rất chắc, cô muốn buông ra cũng không buông Phi đành lo lắng cúi đầu, mặc cho Mặc Thiên Vũ nắm tay Tử Lan đặt chén trà xuống bàn.“Thiên Vũ, vết thương của con còn chưa lành hẳn, sao đã xuất viện rồi?”“Không bị thương ở chỗ hiểm, bây giờ chỉ cần nghỉ ngơi thay thuốc là được nên con xuất viện. Ba, mẹ, vừa hay hôm nay ba mẹ tới đây, con cũng có chuyện muốn thưa với ba mẹ, con đón Tần Phi về rồi, chúng con thực ra chưa ly hôn.” Mặc Thiên Vũ trả lời thành thật.“Chưa ly hôn?”Vu Tử Lan ngồi thẳng biết rõ nhất cử nhất động của Mặc Thiên Vũ mấy ngày gần đây, nếu hai người đã ly hôn bà sẽ ngăn cản hải người tái hôn nhưng bây giờ mọi chuyện trở lên phức tạp hơn hẳn, hai người họ chưa ly hôn.“Đúng vậy, chưa ly hôn, như hiện nay cũng rất tốt.”Nói xong Mặc Thiên Vũ liền cầm tay Tần Phi lên, hôn nhẹ lên tay hành động của hai người, Vu Tử Lai giận sôi máu.“Thiên Vũ, vậy mẹ cũng không giấu con nữa, con có biết là người đàn bà này đã không thể có thai không? Mẹ đã hỏi bệnh viện rồi, bác sỹ nói rất rõ ràng, cô ta không thể mang thai nữa!”Vu Tử Lan vừa nói vừa đập Phi cúi thấp đầu, chỉ muốn có thể cúi sát biết không thể có thai ở nhà họ Mặc giống như tội chết, hay là chấm dứt một lần rồi thôi!Cũng may họ cũng mới chỉ ở bên nhau một đêm.“Việc này con biết.” Mặc Thiên Vũ bình tĩnh lên Tử Lan lập tức nhìn sang Mặc Thiên Vũ, “Con biết? Con biết còn dẫn cô ta về làm gì? Con nên dẫn cô ta tới thẳng phòng dân chính để làm thủ tục!”“Con sẽ không làm vậy, việc ngu ngốc đó con đã làm một lần rồi, tuyệt đối không làm lần thứ hai!”Thái độ của Mặc Thiên Vũ rất kiên định.“Thiên Vũ, con…”Ánh mắt Vu Tử Lan chuyển sang nhìn Tần Phi.“Cô đã cho Thiên Vũ uống bùa mê thuốc lú gì vậy? Đàn bà nhà họ Tần các người không có ai là tốt đẹp cả! Được, cô nói đi, Tần Phi, cô muốn bao nhiêu tiền mới chịu rời xa Thiên Vũ nhà chúng tôi!”Vu Tử Lan nghiến răng, hằn học nhìn Tần Phi.“Chi cần cô nói ra một con số, nhà họ Mặc chúng tôi sẽ chi cho cô.”Bà coi như quyết tâm bằng mọi giá để Tần Phi rời xa Mặc Thiên Phi đang định lên tiếng thì Mặc Thiên Vũ nói.“Cô ấy không cần tiền, cô ấy muốn bao nhiêu tiền con có thể cho cô ấy!”“Tần Phi, cô được lắm! Tới nước này rồi mà cô vẫn còn mặt dạn mày dày bám theo Thiên Vũ, rốt cuộc cô có còn biết xấu hổ là gì không?”Vu Tử Lan đành phải tấn công Tần Phi yếu đuối.“Không phải cô ấy mặt dày bám lấy con, mà là con trai của ba mẹ mặt dày bám lấy cô ấy! Mẹ, nếu như hôm nay con không có ở đây, có phải mẹ lại chuẩn bị đánh cô ấy không?”Ánh mắt Mặc Thiên Vũ sáng Tử Lan sững người, sau đó nhìn Tần Phi.“Được lắm, là cô mách lẻo phải không! Tần Phi ơi Tần Phi, tôi đã quá xem thường cô rồi!”Tần Phi chỉ biết cúi đầu không nói lời nào.“Không phải cô ấy mách con, là con tự biết! Hơn nữa, bản thân bị uất ức mách với chồng mình thì có gì sai? Mẹ, mẹ bị uất ức, không cần biết là thật hay giả, chả phải mẹ cũng chạy tới mách với ba, thậm chí còn tới mách với con đó sao?”Chỉ mấy câu thôi cũng khiến Vu Tử Lan không nói lên lời.“Mẹ, Phi Phi đã nói rồi, gia đình hòa thuận là trên hết, cô ấy không muốn so đo những việc trước đây, nhưng từ hôm nay trở đi, bất kì ai cũng không được động tới vợ con, sau này nếu Phi Phi có làm gì không đúng, đều là do người làm chồng là con đã làm sai, mẹ hãy cứ dạy dỗ con, nhưng cô ấy thì… tuyệt đối không được.”“Con…”“Ông xã, anh nói gì đi!”Vu Tử Lan nói không lại Mặc Thiên Vũ đành phải gọi Mặc - Hết - Nguồn ảnh Pinterest Nhiệt độ giảm dần. Trong phòng đồ đạc bừa bộn, nào tất, nào quần, nào Tshirt rải rác khắp sàn, còn có cả ᴆồ ʟóт Ьị хé ʟàᴍ ᴆôɪ. Tần Phi ᴋһôпɡ ᴍảпһ ᴠảɪ ᴄһᴇ тһâп, cô dùng chăn quấn chặt lấy người, trên làn da lộ ra ngoài vẫn còn vết bị cào cấu. “Bốp!” một tiếng, một xấp tiền được ném vào mặt cô, sau đó bay tung tóe, rơi xuống giường. “Thưởng cho cô!” Giọng nói của Mặc Thiên Vũ vang từ trên xuống, đầy vẻ khinh miệt và xem thường. Đã hai năm rồi, mỗi lần anh ngủ với cô xong đều “có thưởng hậu hĩnh”, và “khoản tiền thưởng” này cũng là nguồn thu nhập duy nhất của cô. Cho dù họ là vợ chồng hợp pháp thì anh vẫn dùng cách này để ѕɪ̉ пһụᴄ cô. Mặc Thiên Vũ chậm rãi mặc quần áo, khi bước chân chuẩn bị bỏ đi thì sau 3 vang tới tiếng nói khàn đục. “Chúng ta ly hôn đi.” Tần Phi cuối cùng cũng không chịu đựng được nữa. Cô không muốn tiếp tục sống như một cô ɡáɪ ʟàпɡ ᴄһơɪ. Mặc Thiên Vũ lạnh lùng hừ một tiếng, quay người lại. “Sao, chê ít?” Mặc Thiên Vũ móc ví rút tiếp ra một xấp tiền, bước tới trước mặt Tần Phi, những tờ tiền mới tinh đập vào mặt Tần Phi, phát ra âm thanh giòn giã. “Ả đào trụ cột của hộp đêm một tối cũng chỉ kiếm được vài triệu, cô hãy nhìn lại mình xem, sao lại đòi nhiều vậy chứ, hửm?” Tần Phi ngước mắt nhìn người đàn ông lạnh lùng kia. “Chúng ta ly hôn đi, tôi là vợ của anh, không phải ɡáɪ ʟàпɡ ᴄһơɪ, anh đã dùng cách này ѕɪ̉ пһụᴄ tôi hai năm, chắc đủ rồi chứ?” Mặc Thiên Vũ siết chặt cằm Tần Phi, mạnh tới mức muốn Ьóρ пáт хươпɡ của cô. “Không đủ! Tần Phi, hồi đó khi chuốc тһᴜ/ốᴄ ᴍ/ê cho tôi cô nên biết sẽ có ngày hôm nay!” Anh rít lên từng chữ, lời nói ngập tràn căm hận. “Anh muốn tôi phải nói bao nhiêu lần anh mới chịu tin tôi, người ᴄһᴜốᴄ тһᴜốᴄ ᴍê cho anh không phải tôi!” Giọng Tân Phi rất bình tĩnh, cùng một lời nói cô đã phải nhắc đi nhắc lại không biết bao nhiêu lần nhưng Mặc Thiên Vũ vẫn không tin cô. “Thiên Vũ, coi như tôi cầu xin anh, chúng ta ly hôn đi, không phải anh yêu Nhược Nhược sao? Hai người là thanh mai trúc mã nhiều năm, anh không cưới cô ấy thì thật đáng tiếc, hãy coi như vì Nhược Nhược, chúng ta ly hôn đi.” “Vì Nhược Nhược? Trước đây khi cô gài bẫy để lên giường với tôi sao không nghĩ tới người em gái song sinh của cô?” Mặc Thiên Vũ lạnh lùng mỉm cười. “Anh nói tôi gài bẫy anh, nhưng tại sao chứ? Tôi… đâu hề yêu anh!” Nói ra điều này, Tần Phi vội vàng nhìn sang một bên. Cô yêu thầm Mặc Thiên Vũ tám năm, đây là một bí mật không ai biết cả. Mặc Thiên Vũ cảm thấy tim mình giống như bị cái gì đó đâm vào. “Nhưng cô thích cái này!” Mặc Thiên Vũ cầm một xấp tiền đưa qua đưa lại trước mặt Tần Phi. “Năm đó Tần gia nhà các người phá sản, cô thi vào một trường đại học hạng ba, không tìm được việc làm, thấy những ngày tháng làm đại tiểu thư đã kết thúc, liền muốn tìm một chỗ dựa! Tần Phi, đừng tưởng rằng tôi không biết suy nghĩ của cô!” Tần Phi gượng cười, thì ra trong mắt người cô yêu, cô đê hèn tới vậy. Tại thành phố M, không ai không biết Mặc Thiên Vũ và Tần Nhược là thanh mai trúc mã, vô cùng thân thiết, từ nhỏ đã trở thành kim đồng ngọc nữ, ai cũng nói họ là một cặp trời sinh. Nhưng không ai ngờ rằng, trong bữa tiệc sinh nhật của Mặc Thiên Vũ, người lên giường với anh lại là Tần Phi! Để chịu trách nhiệm, nhà họ Mặc liền để Mặc Thiên Vũ cưới Tần Phi. ᴄһᴜốᴄ тһᴜốᴄ ᴍê Mặc Thiên Vũ, ᴄướρ chồng chưa cưới của em ruột. Từ đó, ở thành phố M, Tần Phi có thêm một biệt danh Ả điếm thủ đoạn Mặc Thiên Vũ dứt khoát bỏ đi. Tần Phi ôm chặt lấy mình, nước mắt giàn dụa. Tại sao? Tại sao lại thế này? Cô không thể tiếp tục chịu đựng những ngày tháng như thế này nữa! Cô nhất định phải ly hôn! Ngày hôm sau, Tần Phi ngủ tới khi tự nhiên tỉnh giấc, Mặc Thiên Vũ lần nào cũng đòi hỏi rất nhiều, mạnh bạo làm chuyện ấy trên người cô, không bao giờ suy nghĩ tới cảm giác của cô. Mỗi lần anh tới, toàn thân cô đều đau đớn tới độ mất hết cảm giác. Tần Phi chậm rãi trở dậy, thu dọn gọn gàng xong xuống lầu, hôm nay cô cần về nhà ngoại. Vừa bước xuống lầu đã nhìn thấy một quý bà ngồi trên sofa trong phòng khách, đang nho nha uống trà. Vu Tử Lan, mẹ chồng của cô, mẹ kế của Mặc Thiên Vũ. “Mẹ, mẹ tới có việc gì vậy?” Tần Phi lập tức xuống lầu, vào phòng khách. Vu Tử Lan liếc mắt lườm cô. “Thiếu phu nhân của nhà họ Mặc sống thoải mái gớm nhỉ, mặt trời lên cao rồi mới dậy!” Cô xấu hổ cúi đầu. “Tối qua con không được khỏe, vì thế dậy hơi muộn.” “Cũng không có gì, thiếu phu nhân của nhà họ Mặc không cần làm gì, ăn no rồi ngủ, ngủ chán rồi ăn cũng không sao, có điều… việc cần làm thì vẫn phải làm, tôi hỏi cô, cô có thai chưa?” Vu Tử Lan chuyển giọng, lập tức chất vấn. Lần nào bà ta tới đây cũng chỉ có một việc đó là giục đẻ. “Chưa ạ.” “Chưa sao?” Vu Tử Lan ngồi bật dậy trên sofa. “Vậy mà cô cũng nói ra được sao? Hai năm rồi, bụng cô không hề có chút động tĩnh gì cả!” “Con…” Kһôпɡ ᴆợɪ Тầп Рһɪ Ԁứт ʟờɪ, ????ᴜ Тử Ⅼɑп ʟậρ тứᴄ тáт ᴄô ᴆôᴍ ᴆốρ һɑɪ ᴄáɪ. “Cô còn định cãi sao? Đồ đàn bà không biết đẻ! Cô hãy nhìn xem cô có điểm gì bằng em gái mình chứ, dung mạo tầm thường, vóc dáng xấu xí, khí chất chả ra sao, bây giờ tới mang thai cũng khó khăn!” “…” Tần Phi mím chặt môi, từ đầu chí cuối chỉ biết cúi đầu. “Nói cũng kỳ, cùng một mẹ sinh ra, một người là kiều nữ sắc nước hương trời, một người thì là đống bùn nhão vô dụng! Từ bé tới lớn, Tần Nhược luôn luôn hơn hẳn cô, cô không thấy xấu hổ sao? Tôi còn cảm thấy mất mặt thay cô!” Lại là em gái của cô… Từ nhỏ tới lớn cô sống dưới vầng hào quang của Tần Nhược, kết hôn rồi cũng vẫn vậy. Tần Nhược là thiên nga trắng ai gặp cũng yêu còn cô thì là vịt con xấu xí ai thấy cũng có thể bắt nạt. “Thấy cô ta tốt như thế, ba mẹ hãy cưới về làm con dâu đi.” Tần Phi nghiến răng nói. “Cô nói gì? Cô nói lại xem nào!” Vu Tử Lan chỉ vào mặt Tần Phi, ngón tay như muốn đâm thẳng vào đầu Tần Phi. Tần Phi lấy hết dũng khí ngẩng đầu lên, dù sao thì những tháng ngày thế này cô cũng chịu đựng đủ rồi! “Con nói là nhà họ Mặc hãy cưới Tần Nhược về đi, con muốn ly hôn với Mặc Thiên Vũ!” Vu Tử Lan giơ tay tát thêm cho cô một cái. “Cô dám nói ly hôn sao? Cho dù có ly hôn thật thì cũng không tới lượt cô nói ra! Con đĩ mất dạy! Trước đây cô giở thủ đoạn leo lên giường của Thiên Vũ, bây giờ lại dám nhắc ly hôn!” Tần Phi ôm mặt, cắn rách môi chảy máu. “Con không ép nhà họ Mặc các người phải cưới con, là các người nhất quyết đòi cưới con về!” “Cô… Cô còn dám cãi tôi! Tiểu Liên, Thúy Bình, hãy dạy bảo ả đàn bà không biết liêm sỉ này cho tôi!” “Vâng, phu nhân.” Người làm có tên Tiểu Ly tìm được một chiếc chổi lông gà ở trong phòng vung lên đánh Tần Phi. Vu Tử Lan ngồi trên sofa, quay đầu sang một bên, càng nhìn Tần Phi bà ta sẽ càng thêm khó chịu. Tiểu Liên và Thúy Bình từ trước tới giờ không bao giờ nương tay, cho dù Tần Phi đã ngã xuống đất họ vẫn vung chổi lông gà quất thật mạnh, lông gà bay tứ tung. “Được rồi, được rồi.” Vu Tử Lan xua tay. Tiểu Liên và Thúy Bình liền dừng lại. “Tôi nói cho cô biết, biết điều thì mau có thai, nếu không cẩn thận tôi lột da cô!” Vu Tử Lan dẫn theo hai người làm bỏ đi. Thím Trương bảo mẫu và Anh Hoa trong nhà vội chạy tới đỡ Tần Phi ngã trên mặt đất dậy. “Thiếu phu nhân , cô không sao chứ? Cảm giác đau rát lan tỏa khắp cơ thể, Tần Phi lặng lẽ thở dài. Cuộc hôn nhất này cô nhất định phải ly hôn. Cô không thể tiếp tục chịu đựng thêm một ngày nào nữa. Tần Phi ngồi xuống bàn ăn ăn sáng, thím Trương và Anh Hoa đưa mắt ra hiệu cho nhau. “Có gì thì cứ nói đi.” Tần Phi chậm rãi lên tiếng. Chỉ nghe tiếng súng nổ bùm’ một đường trở lên hỗn loạn.“Ha ha..”Tần Nhược ngẩng đầu cười lớn, cảnh sát lập tức đoạt lại khẩu súng trên tay cô ta, giữ chặt cô ta lại.“Tiện nhân chết đi! Tiện nhân cuối cùng cũng chết rồi! Thiên Vũ là của tôi! Nhà họ Mặc cũng là của tôi! Tất cả đều là của tôi! Mọi thứ đều là của tôi! Ả tiện nhân đó cuối cùng cũng không thể tranh giành với tôi được! Ha ha ha…”Tần Phi từ từ mở mắt ra, thấy Mặc Thiên Vũ đang ôm cô vào tay của anh ấm áp và lớn lao, vòng tay cô từng vô số lần mơ tưởng, lúc này cô đang nằm trong vòng tay đó cô nhìn thấy Mặc Thiên Vũ mỉm cười trong trẻo, rạng rỡ, ấm áp giống như núi băng tan chảy, lại giống như ngọn gió xuân giữa ngày đông.“Em không sao chứ, Phi Phi?”Phi Phi, anh gọi cô là Phi Phi?Tần Phi không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đúng lúc cô định lên tiếng thì Mặc Thiên Vũ gục đầu vào lòng đã chắn phát súng của Tần Nhược!Bệnh ngoài phòng phẫu thuật, y tá hộ lý ra vào liên tục, mọi thứ đều vô cũng hỗn Phi dựa vào tường, trong đầu luôn xuất hiện hình ảnh Mặc Thiên Vũ ôm cô vào lòng, thi thoảng cô cũng thấy cảnh tượng đó không chân thực, giống như do cô tự tưởng tượng Tử Lan đứng ngoài cửa khóc lóc thảm thiết, Mặc Thần cũng đi tới đi nhiên, Vu Tử Lan nhìn Tần Phi.“Đều là tại cô! Cô là sao quả tạ! Chỉ cần có cô, nhà tôi chắc chắn không được yên ổn!” Vu Tử Lan vừa nói vừa lao về phía Tần bóng người cao lớn đứng chắn trước mặt Tần Phi.“Bác gái, là Tần Nhược bắn trúng Thiên Vũ, sao bác không đi trách tội Tần Nhược mà ngược lại lại đi trách mắng Tần Phi?” Lâm Mặc Sinh cứ thế đứng chắn trước mặt Tần Phi.“Mặc Sinh.”Vu Tử Lan trừng mắt lườm Tần Phi.“Hôn lễ bị cô ta làm loạn, tôi không trách cô ta thì trách ai?” Vu Tử Lan nổi giận đùng đùng.“Tần Nhược là một ả đàn bà lòng dạ rắn độc, làm loạn không phải càng tốt sao? Bác gái, con thực sự không hiểu Tần Phi đã làm sai điều gì, cô ấy mãi không có thai, bác cũng biết nguyên nhân tại sao, là nào vẫn còn trách cô ấy sao?”Lời Lâm Mặc Sinh nói đã nhắc nhở Vu Tử Lan, Vu Tử Lan hổ thẹn quay mặt đi chỗ lúc này, bác sỹ bước ra.“Mặc tiên sinh đã không sao rồi, đạn không trúng chỗ hiểm, hiện đã lấy ra rồi.”Vu Tử Lan và Mặc Thần đều thở Thiên Vũ được đưa về phòng bệnh, Vu Tử Lan và Mặc Thần cũng rời đi.“Chúng ta đi thôi!” Tần Phi Mặc Sinh ngạc nhiên nhìn Tần Phi, “Em không đi thăm sao?”Tần Phi lắc đầu.“Em vẫn còn trách cậu ta sao?”“Tần Nhược và Lâm Huệ Chi đáng căm hận, nhưng nếu Mặc Thiên Vũ không góp phần xô đẩy, con của em có lẽ cùng không bị sảy, đi thôi.”Tần Phi hít một hơi thật sâu, quay người bước Mặc Sinh vội vàng chạy tuần thự ngoại là tài sản của nhà họ Lâm, Lâm Mặc Sinh sau khi cứu Tần Phi từ dưới sông lên liền bố trí cho cô ở chiếc ô tô dừng ở trước cửa, Lâm Mặc Sinh bước xuống khỏi xe, tay xách một số đồ dùng hằng ngày mua cho Tần Phi, anh xách thẳng lên lầu thì thấy Tần Phi đang thu dọn đồ đạc.“Em muốn đi sao?”Tần Phi ngẩng đầu nhìn Lâm Mặc Sinh, sau đó gật đầu.“Tại sao vậy?” Lâm Mặc Sinh vội bỏ đồ sang một bên, bước vào Phi đóng va ly lại, đứng dậy.“Em không đi ở đây làm gì?”Lâm Mặc Sinh kéo chặt tay Tần Phi.“Phi Phi, em biết tình cảm của anh dành cho em, bây giờ mọi chuyện đã kết thúc! Em đến với sanh có được không? Anh không quan tâm em đã từng kết hôn, cũng không quan tâm em từng sảy thai, chúng ta kết hôn có được không?”Lâm Mặc Sinh không tiếc biểu lộ tình cảm của giúp Tần Phi hoàn thành mọi chuyện đều là vì muốn đợi Tần Phi có một ngày sẽ buông xuôi mọi thứ, ở bên cạnh Phi nhìn ánh mắt chân thành của Lâm Mặc Sinh, cô không hề nghi ngờ việc anh yêu khẽ rút tay ra.“Mặc Sinh, em xin lỗi.”“Anh không cần lời xin lỗi của em, anh muốn em ở bên anh!”Tần Phi lắc đầu.“Anh đã cứu mạng em, nếu không có anh em đã chết rồi, vốn dĩ em nên gả cho anh, bất luận anh đưa ra yêu cầu gì em cũng nên đồng ý, nhưng…”Lâm Mặc Sinh lặng lẽ nhìn Tần Phi.“Nếu em thực sự đồng ý ở bên anh, như vậy là hại anh, Mặc Sinh, trải qua nhiều chuyện như vậy khiến em càng tỉnh táo, xin lỗi anh, em không yêu anh…”Lâm Mặc Sinh đau khổ cúi đầu.“Em yêu Mặc Thiên Vũ, em yêu anh ấy suốt tám năm ròng, em từng cho rằng chỉ cần chúng em ở bên nhau, chỉ cần em yêu anh ấy mọi chuyện sẽ không thành vấn đề, chỉ có điều kết hôn hai năm khiến em nhận ra rằng tình yêu phải xuất phát từ hai phía, nếu như hai người trong hôn nhân, chỉ có một người yêu đơn phương sẽ không thể hạnh phúc được.”“…”“Em và Mặc Thiên Vũ chính là ví dụ tốt nhất, hai năm rồi, không phải em chưa từng cố gắng lấy lòng anh ấy, cũng không phải chưa thử gần gũi anh ấy, vậy mà suốt hai năm chúng em chả nói chuyện được mấy câu, cuối cùng chỉ làm tổn thương nhau, cứ như vậy không bằng chia tay.”Lâm Mặc Sinh lặng lẽ thở dài, “Vậy em có dự định gì?”“Em muốn thay đổi môi trường sống, quên đi mọi thứ ở đây, quên Mặc Thiên Vũ, bắt đầu cuộc sống mới.”“Nhưng em không thể cho anh một cơ hội sao?”Tần Phi khẽ mỉm cười.“Anh sẽ gặp được người con gái tốt hơn em. Mặc Sinh, em hi vọng anh đừng yêu đơn phương giống em, em luôn yêu Mặc Thiên Vũ nhưng anh ấy lại yêu người khác, em hi vọng tương lai anh có thể tìm được một người mà anh yêu cô ấy, cô ấy cũng yêu anh.”Lâm Mặc Sinh nghe cô nói vậy liền cúi đầu.“Phi Phi, thực ra anh…”“Sao vậy?”Mặc Sinh đang đấu tranh nội tâm, anh đấm mạnh một nhát lên tường.“Anh đã gạt em!”“Gạt em?”Tần Phi không hiểu.“Thiên Vũ cậu ấy yêu em!”Nụ cười của Tần Phi sững lại, sau đó cô mỉm cười lúng túng.“Sao có thể vậy được?”“Là cậu ta nói với anh! Bác Mặc giáo dục cậu ta rất khắt khe, bác ấy luôn cho rằng phụ nữ là công cụ dùng để sinh con nối dõi tông đường, không thể có tình cảm, vì thế Thiên Vũ biết rằng nếu như cậu ta ở bên em, đợi tới khi kết hôn bác Mặc chắc chắn sẽ chia rẽ hai người!”Tần Phi nghe Lâm Mặc Sinh nói vậy lập tức sững người.“Vì thế, cậu ấy cố tình giả vờ yêu Tần Nhược, hai nhà Tần, Mặc vốn có hôn ước, bác Mặc nhất định sẽ chia rẽ cậu ta và Tần Nhược, cuối cùng sẽ lấy em!”“Không… điều này là không thể!”“Là thật, Phi Phi, anh không gạt em, là chính cậu ta nói với anh như vậy, người cậu ta yêu thực sự là em, việc này chỉ có mình anh biết, anh không nói với em là muốn…”Lâm Mặc Sinh thở dài.“Không ngờ em vẫn yêu cậu ta, anh xin lỗi, anh không nên giấu em.”Bên ngoài vọng lại tiếng gõ - Hết -

nước mắt vợ yêu