ngày đêm muốn em
Bữa có bạn nó leak cho, bả tâm sự là bên nhà chồng muốn bả khổ, nên bữa nào lén lén về nhà lớn, treo cổ chết ám cả nhà cho bõ ghét. Giờ ổng cũng chưa dám ly dị, cũng ko biết làm sao, nhưng mà đêm nào cũng sợ kiểu nửa đêm con vợ nó điên lên giết cả nhà.
Những ngày không em trời tắt nắng, và màng đêm dai dẳng bởi những nỗi nhớ, những ngày không em, mưa nặng hạt hơn, và đông đi qua trong ta đến cả tận bốn mùa, những ngày không em, người đời vẫn bình thản bước chân, còn ta sao trông thật nặng nề và tội lỗi, ta cố
Bí Ẩn 31 Ngày Kinh Nguyệt Chị Em Phụ Nữ..^^! Có những tháng chị em bị gặp "Rắc Rối" không đều,nhưng đó lại là một bí ẩn thay lời muốn nói gửi đến chị em chúng ta. Nhưng nếu sau một đêm ngủ dậy,phát hiện mình bị gặp "Rắc Rối " thì tính của ngày mới (30) nha chị
new Date() exhibits legacy undesirable, inconsistent behavior with two-digit year values; specifically, when a new Date() call is given a two-digit year value, that year value does not get treated as a literal year and used as-is but instead gets interpreted as a relative offset — in some cases as an offset from the year 1900, but in other cases, as an offset from the year 2000.
Du lịch cùng em bé chắc chắn sẽ là một thử thách không nhỏ vì bố mẹ sẽ vất vả hơn trong khoản ăn uống, ngủ nghỉ, chăm sóc bé, thế nhưng cũng sẽ là những kinh nghiệm đáng nhớ và đáng để trải nghiệm. Dưới đây là những bí quyết của chị Lan giúp cả gia đình có chuyến đi thành công tại Ninh Bình 3 ngày 2 đêm, các bậc phụ huynh có thể tham khảo nhé.
Vậy lựa chọn của chàng hiệp sĩ Lancelot là gì? Chàng chỉ nói với vợ rằng: " Điều phụ nữ mong muốn nhất là được tự quyết định cuộc đời của mình, vậy thì nàng hãy tự quyết định đi ". Người đẹp nói: "Ta sẽ lựa chọn xinh đẹp cả ban ngày và đêm, bởi vì
Vay Tiền Online Từ 18 Tuổi Bankso Vn. Truyện Anh muốn em Thông tin truyện Anh muốn em Danh sách chương Chương 1 Chạm trán Chương 2 Tổ Tông nổi giận Chương 3 Trương Thành Nam Chương 4 Hồ Bơi diễm lệ Chương 5 Là yêu sao Chương 6 Che chở của anh ta Chương 7 Mê hương Chương 8 Mèo nhỏ tranh đoạt Chương 9 Không muốn rời xa em Chương 10 Em thật biết cách chơi Chương 11 Đừng bỏ rơi em Chương 12 Cướp lấy mèo con của anh Chương 13 Nhốt kín Chương 14 Muốn chinh phục em Chương 15 Văn Nhật Hạ ra tay Chương 16 Có thai thì giữ lại Chương 17 Đón đầu ngọn gió Chương 18 Cô có biết cô có bao nhiêu quyến rũ không? Chương 19 Lén lút Chương 20 Kích tình đến trời long đất lở Chương 21 Anh thực sự dám động vào người phụ nữ của tôi? Chương 22 Ngủ đấy thì sao Chương 23 Tôi không quên được Chương 24 Cùng đi tới đầu bạc Chương 25 Anh là tất cả của tôi Chương 26 Người phụ nữ bên cạnh Trương Thành Nam Chương 27 Ôn lại chuyện cũ Chương 28 Ở trong lòng tôi cô là cái gì? Chương 29 Trình Bảo Ái hoặc là theo tôi hoặc là chết Chương 30 Một ngụm sữa Chương 31 Chỉ cần cô muốn tôi sẽ cho Chương 32 Chiêu lạt mềm buộc chặt của cô chơi rất đẹp Chương 33 Niềm vui mới Chương 34 Mật ngọt chết ruồi Chương 35 Anh ta bỏ tôi đi Chương 36 Đê mê tới chết Chương 37 Anh như vậy là c_ưỡng hi_ếp Chương 38 Em ở đây đợi anh Chương 39 Nghi ngời có gian tình Chương 40 Cấp dưới của anh đã từng sử dụng chiếc nhẫn bảo vệ này Chương 41 Xin ổng chủ Trương ban sữa Chương 42 Tiệc Hải Thiên Thịnh Chương 43 Cô gái trẻ muốn tranh giành sự cưng chiều Chương 44 Không muốn tôi sao Chương 45 Anh ta muốn tâm của tôi càng rộng hon Chương 46 Tình cũ tình mới cùng nhau hầu hạ Chương 47 Đúng là cô gái của anh! Chương 48 Để tôi ôm một lát Chương 49 Giai thoại về trái đào Chương 50 Ai bảo tôi mê đắm cô Trình như vậy chứ 1 2 3 4 5 6 7
======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại ========Editor Huyền NamidaThể loại Sắc, Cao H, Thanh xuân vườn trường, thịt vănKhi còn đang học cấp ba thì Tương Linh đã thầm mến một chàng trai với vẻ bề ngoài trong veo nhưng lại rất lạnh lùng. Càng không bao giờ dám nghĩ nhìn anh vậy mà lại là người cuồng tình dục. Dù có như vậy thì cô vẫn hy vọng anh cũng sẽ muốn cô. Thật bất ngờ bởi sau nay ước muốn của cô đã thành sự thật, tuy nhiên rằng Lâm Thanh Khải cả ngày lẫn đêm đều muốn cô.
Cùng đọc truyện Ngày Đêm Muốn Em của tác giả Thụy Miên tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Huyền NamidaThể loại Sắc, Cao H, Thanh xuân vườn trường, thịt vănKhi còn đang học cấp ba thì Tương Linh đã thầm mến một chàng trai với vẻ bề ngoài trong veo nhưng lại rất lạnh lùng. Càng không bao giờ dám nghĩ nhìn anh vậy mà lại là người cuồng tình dục. Dù có như vậy thì cô vẫn hy vọng anh cũng sẽ muốn cô. Thật bất ngờ bởi sau nay ước muốn của cô đã thành sự thật, tuy nhiên rằng Lâm Thanh Khải cả ngày lẫn đêm đều muốn cô.
Hai người đi ra từ cánh rừng, trong tay Jungkook chỉ còn một chai nước, anh mở nắp, đưa cho Joo uống ngụm, anh lại ung dung lấy cổ rót vào trong tác nhanh chóng dứt hoát khiến cho Hyo Joo không kịp phản ứng."Sao?" Jungkook nhìn Joo vội vàng di chuyển ánh mắt đi nơi khác "Không có gì.""Vẫn còn khát sao?""Hết khát rồi." Hyo Joo lắc nhìn cô, nhíu mày cười "Ra nhiều nước như vây, uống đi để còn bù lại."Bọn họ đã đi tới trường học, giờ tự học đã gần kết thúc, hành lang đã có nhiều học sinh đi hoàn cảnh này mà anh lại nói như vậy, Hyo Joo cảm thấy như bản thân bị lột sạch quần áo giữ đám đông vậy. Cổ cô có vết hồng, cô cúi đầu không phản ứng này của Hyo Joo làm cho Jungkook cực kỳ thoải nhẹ thôi cũng lên đỉnh, không đụng chạm cũng có thể xấu trái anh bỏ trong túi quần, hơi thấp đầu nói vào tai cô Có phải quần lót của em ướt nước nữa rồi không?""Ừm." Hyo Joonhỏ gọng đáp quay đầu sang bên khác trốn tránh, lại bị anh dùng tay kéo lại "Đi vào cởi."Anh kéo cô vào hành lang toilet."Hả?" Hyo Joo ngớ người ra một phen."Cởi ra cho tôi." Rõ ràng anh đang nói chuyện rất bỉ ổi nhưng giọng nói lại ôn Joo nhìn lên "Chiều nay vẫn có tiết học.""Jungkook cười nhẹ "Em định mặc như vậy đi học sao? KHông thấy ẩm ướt khó chịu ư?"Nhưng cũng không thể không mặc gì đi học chứ, cô muốn kiếm cơ "Lần trước không phải anh đã vứt đi sao? Hôm nay muốn lấy cái này để làm gì?" Càng nói, âm thanh của cô càng nhỏ lại."Lần trước à anh đã bắn lên đó. Jungkook nói "Còn lần này thì chỉ có nước của em mà thôi."Giọng nói anh hạ thấp xuống "Cho anh cầm về... buổi tối anh tự cọ vào dương vật để thủ dâm.""nhưng mà..."Jungkook nắm lấy eo cô "Ngoan nào."Hyo Joo dựa người vào tường cởi quần lót lót của cô mặc hằng ngày đều rất đơn giản, đều là màu trắng, có chút điểm hồng nhạt. Vừa cởi xong, ngón tay cũng cảm nhận được độ ẩm. Vừa rồi đúng là chảy quá tới việc đưa nó cho Jungkook, không hiểu sao thân thể bõng nhiên rụt chiều anh cũng phải đi học, nghỉ giữa khóa còn phải nói chuyện phiếm hoặc chơi bóng cùng các nam sinh khác, mang theo chiếc quần lót đầy dâm dịch này đi loanh quanh như thế sao?Hyo Joo thở ra một hơi rồi đưa quần lót cho đó mỗi người một đường, hướng đến lớp mình mà đi Joo bỏ tay vào trong túi mình. Vì không mặc quần lót, vậy nên trực tiếp ma sát đến nơi âm đạo ềm mại nóng Joo ngồi vào chỗ ngồi, chân không động đậy. Nghĩ tới bối tối Jungkook nằm tại giường của ký túc xá, cầm lấy quần lót của cô đặt trên côn thịt mà chà xát rồi thở sự cảm thấy xấu hổ."Không mặc quần lót, tiểu huyệt có khó chịu không?" Có tin nhắn của Jungkook gửi không nói một lát, Jungkook cũng không gửi thêm tin nhắn nào nữa. Hyo Joo sợ ai đó sẽ nhìn thấy nên xóa hết tin đúng lúc chuông tan học vang lên, cô đi mua chai nước ấm, khi trở về, bạn cùng bàn nói "Điện thoại của cậu vừa có người nhắn tin tới đấy."Hyo Joo cầm lên là dãy số của Jungkook "Lần sau tôi sẽ dùng lưỡi liếm cho em."
Khi ấy, tôi và anh gặp nhau, tôi là một tình nhân không thể nào đường đường chính chính xuất hiện, anh là một tội phạm đang đào tẩu, cũng không thể nào thấy ánh chĩa súng vào tôi, khuôn mặt cuồng vọng, giương giọng hỏi tôi muốn đi cùng anh không...Trong ván cờ tình yêu này, anh là người chơi, cục diện toàn bộ do anh chi phối, còn tôi chỉ là một con cờ, một con mồi............
Tương Linh đối với Lâm Thanh Khải là nhất kiến chung tới việc gặp được anh cũng rất tầm thường, học kỳ sau của năm nhất trường cấp ba, lúc đó là vào mùa đông, giờ giải lao cô đi xuống lầu còn anh thì đi đó Lâm Thanh Khải mặc trên người một bộ màu đen, ánh mắt tối đen, vẻ mặt đạm bạc. Anh mím môi, có thể là vừa mới đánh cầu lông xong nên trên trán vẫn còn vương một vầng mồ hôi người một người nhìn lên một kẻ nhìn xuống, ánh mắt vì thế mà vô tình phải nhau rồi bất động trong vài mắt của cô rơi trên khuôn mặt Lâm Thanh Khải, hơi chút ngừng lại, sau đó thu qua Linh dừng chân quay đầu nhìn lại. Chàng trai với bước chân rộng lớn có vẻ lười biếng, vóc dáng rất cao, bả vai cực kỳ rộng rãi, cảm giác là một người thiếu niên phi phàm nhưng sức khỏe có chút gầy yếu."Tên hắn là Lâm Thanh Khải." Cô bạn gái đi cùng cô nói."Cậu biết à?""Chắc chỉ có mỗi cậu không biết thôi." cô bạn gái cười rộ lên "Học cùng khối với bọn mình đấy, mới chuyển tới hai tuần trước."Tương Linh "à" một tiếng, yết hầu khẽ gọi nhẩm và ghi nhớ lấy cái tên này để ý những câu chuyện bàn tán giữa các cuộc nói chuyện phiếm thì cô biết được rằng, dường như anh đã có bạn đương là việc không hề hiếm thấy, trong lớp cô cũng có hẳn hai cặp. Có lần Tương Linh xin nghỉ giữa tiết thể dục để quay về lớp học lấy vài thứ, lại gặp ngay một đôi đang trốn ở phía sau tán tỉnh nhau, tay của nam sinh đã vói vào bên trong áo của nữ sinh, cơ thể thiếu nữ xinh đẹp đang độ nở rộ, nhất là bộ ngực được năm ngón tay xoa bóp nhanh chóng rời khỏi chỗ đó nhưng nghĩ lại biểu hiện của nam sinh vừa rồi, cảm thấy thật bỉ loại sự tình dơ bẩn này... liệu có thể cùng làm với Lâm Thanh Khải được không?Cho dù có bạn gái, Lâm Thanh Khải vẫn là đàn ông. Được rồi, nếu gặp lại cô sẽ thử xem sao, anh thật sự là trong veo như ánh trăng, loại thanh thuần này của anh khiến cho Tương Linh thật sự mê vóc của Tương Linh vô cùng xinh đẹp, chỉ là khi tới trường, xung quanh cô đều là những cô gái nói quá nhiều. Còn cô lại hướng nội, vậy nên ở trong lớp cũng không quá thân thiết với cho đến đầu xuân của năm một ngày, Tương Linh phát hiện có một tờ giấy trong ngăn bàn học của mình, có người hẹn cô sau khi tan học đến phía sau văn phòng giáo viên ở cuối cầu thang, không có ký tên, cách viết này có vẻ như là của nam suy nghĩ đối tượng có thể có khả năng lấy cô làm mục tiêu. Trực giác mách bảo, lớp trưởng sớm đã có ý tứ để ý đến phòng phía cuối dãy cầu thang từ lâu đã không còn dùng đến, bình thường rất ít người qua tới bậc thang tại góc rẽ tầng ba, sắc trời hơi chút u ám, Tương Linh cắn môi đi lên tầng xem."Có chuyện gì?" Tương Linh nói."Tớ muốn nói với cậu... thật ra... tớ cảm thấy... cậu... chính là..." Lớp trưởng lắp bắp, khuôn mặt thanh tú càng ngày càng đỏ ửng là lần đầu tiên Tương Linh được tỏ tình, cho dù cô không thích đối phương, nhưng hư vinh của một cô gái cũng khiến cho cô có chút thích thú. Vì vậy cô hơi kiên nhẫn chờ lớp trưởng ấp a ấp úng nói cho lúc này, bên trong cánh cửa vang lên một tiếng cười trầm trưởng có vẻ bị kinh sợ, bặm chặt miệng lại, quay đầu hét lớn "Ai?"Người nọ vừa cười, chờ lớp trưởng nói xong "Cậu thích cô ấy sao, lá gan vẫn còn nhỏ quá."Bất chợt dừng lại, thanh âm của người đó hạ thấp xuống "Chỉ chút chuyện như vậy mà cũng không thể nói ra, tôi cũng bái phục cậu."Lớp trưởng bị sự vô duyên chen ngang, sắc mặt đỏ lựng lên, không dám nhìn Tương Linh, xấu hổ cúi mặt quay người, Linh dở khóc dở cười, tiếng cười qua lớp cửa có chút khàn khàn, trầm thấp, cực kỳ từ Linh không nói chuyện nhiều với Lâm Thanh Khải, nhưng lúc gặp thoáng qua ở trên đường có nghe anh nói chuyện với bạn bè. Giọng nói này sớm đã khắc và trong vẫn còn đứng tại chỗ."Còn không đi?" Qua lớp cửa, Lâm Thanh Khải nhàn nhạt Linh ngẩn ngơ một lúc mới hiểu ra ý của quay người đi, lại ma xui quỷ thế nào mà cô lại dừng chân lại. Lỗ tai gần sát, nghe thấy tiếng thở dốc, còn có cả tiếng con gái rêи ɾỉ. Tuy chưa từng trải qua nhưng nghe thấy âm thanh này lại khiến cả người cô nóng ran nháy mắt liền nổi da mặt cô tự ngăn chính mình lại, nhưng một mặt lại như nghiện, nhịn không được nhận ra Lâm Thanh Khải từ trong tiếng thở. Ý đồ đen tối chìm đắm trong tìиɧ ɖu͙© với anh lại trở về trong đầu óc, khiến cho cô nổi lên một trận tê thanh của anh giống như mang theo điện, truyền từ màng tai tới các nơi trên thân thể, kí©ɧ ŧɧí©ɧ một loại cảm giác xa lạ, ngứa ngáy đến tê dại, vô cùng quái là ở chỗ hạ bộ phía bên dưới, co rút nhanh vài cái, dường như còn đang chảy ra chất Linh ngồi xổm xuống, cắn Thanh Khải sớm nghe được tiếng bước chân của cô. Cửa không khóa kín, theo khe hở có thể nhìn thấy bóng dáng ở bên người nhỏ nhắn, tóc gái sao? Anh nhếch khẽ môi, bàn tay nắm lấy hạ bộ thô to càng khẩn bàn, đoạn phim bên trong chiếc điện thoại đang tới đoạn cao trào, người phụ nữ rên lên một tiếng phóng đãng. Anh lại dời mắt đi, động tác chậm tay bạn gái một thời gian, đã lâu chưa được tiết dục, khó chịu vô cùng. NHưng dù dùng tay mân mê như thế nào cũng không thể bằng sự bức ép của tiểu huyệt con gái. Anh ngẩng đầu, nheo mắt nhìn về người phía bên ngoài gái đang nghe lén này... Thật muốn đem cô đặt lên bàn sau đó trực tiếp xuyên thẳng vào.
ngày đêm muốn em