thẻ của anh em quẹt cả đời cũng không hết

Chương 1151. "Không cần, không cần, không cần.". Lâm Phong vội vàng xua tay: "Tôi cũng quen dậy sớm rồi, lúc trước còn đang thực tập, mỗi buổi sáng thức dậy đều phải luyện thanh. Tôi đánh răng rửa mặt trước, cô đợi chút nhé.". Lâm Phong chạy nhanh vào phòng tắm Như vậy ngươi sẽ一一. Đánh vào ót anh ấy một cái. Dùng hết sức ôm lấy anh ấy. Ngắt một cái trên người anh ấy. Ngay khi tôi chạm vào Khảo Nhũ Trư, ngọn lửa trên người anh ngay lập tức tắt hẳn. Anh chàng trừng lớn hai mắt nhìn tôi, cơ thể cũng vì ngạc nhiên mà trở Hồ Anh (24 tuổi, Hà Nội) cảm thấy bị tổn thương khi sử dụng và dùng Tinder ngay từ thời còn là sinh viên đại học năm thứ nhất. "Mình chỉ nghĩ, dùng Tinder để tìm được nửa kia của cuộc đời", cô nói. Hồ Anh đã "quẹt" được một chàng trai phù hợp cả về ngoại hình Thẻ Của Anh Em Quẹt Cả Đời Cũng Không Hết - Chương 03. Chương 3: Đem bỏ cánh tay trái của hắn ta. Trong văn phòng, một người đàn ông ăn mặc tinh xảo đang ngồi ở trên ghế sa lon, cúi đầu, hai tay chống lấy trán, không ngừng xoa huyệt Thái Dương, nhìn ra được sự bực Tất cả hành động của Phương và Cảnh không qua khỏi cặp mắt của ông Thanh, anh ruột của Cảnh. Nhưng đầu óc phóng khoáng tự do dễ chịu, ông cho đó là điều tất nhiên khi hai cơ thể khi ông cần nhau. . . Vợ ông tuy trẻ hơn hai bà kia, nhưng thân hình ba sồ sề đầy mở Cụ thể, LienVietPostBank vừa thông báo, ông Nguyễn Văn Thuyết (em trai ông Nguyễn Đức Thụy, Phó Chủ tịch HĐQT LienVietPostBank) đã bán xong 330.300 cổ phiếu LPB của ngân hàng này với mục đích cơ cấu danh mục đầu tư. Thời gian hoàn tất giao dịch này là ngày 29/11. Ước tính Vay Tiền Online Từ 18 Tuổi Bankso Vn. Edit melbournje 🤤 Giữa tháng 12, nhiệt độ chợt giảm, trước mấy ngày Đồng Kiều còn mặc áo khoác mỏng đi theo Ngụy Tiếu Vũ quay hình, hai ngày này nhiệt độ không ngừng giảm xuống. Tất cả mọi người mặc áo lông dài, bộ phim đã quay được mấy tháng, rất nhiều người quay đã quay đến những cảnh cuối, Đồng Kiều chính là một trong số đó. Thực ra ban đầu cô còn nửa tháng nữa mới có thể quay xong, nhưng trong đó hai cảnh diễn thế nào đạo diễn đều cảm thấy khó chịu, dứt khoát bỏ luôn. Hôm qua Đồng Kiều đóng cảnh bị người ta hãm hại, đẩy vào trong ao. May mà mấy ngày trước mây trong gió nhẹ, có chút nắng nẻn không có vấn đề gì. Nhưng mà hôm nay chỉ có 5-6 độ, cô phải quay lại cảnh này những 4 lần. Ban đêm trở lại khách sạn cô liền ngâm mình tắm nước nóng, nửa đêm vẫn bị sốt cao. Hôm nay là ngày cuối cùng của cô, cô cũng không tiện xin phép nghỉ, uống hai viên thuốc hạ sốt rồi lại cắn răng đi quay phim. Đồng Kiều ngồi ở trong phòng trang điểm, hai má ửng hồng, đầu mê man. Lúc này, bên tai cô một mực có người thì thầm nói chuyện. Cô nâng tinh thần, nghe các cô ấy nói chuyện phiếm. Không nghĩ tới những người khác đang bàn việc người MC chủ trì Vương San San đột nhiên rời đài truyền hình Lâm Châu. Nghe được tin tức này, Đồng Kiều rất kinh ngạc. Đoạn thời gian trước cô ta không phải còn đang dẫn dắt rất tốt sao? Làm sao đột nhiên lại rời đài truyền hình? Đồng Kiều thanh âm khàn khàn, hỏi các cô ấy "Các cô nói Vương San San rời đài Lâm Châu sao?" Một người trong đó gật đầu "Là vậy đó, lên hot search mà, Đồng Kiều cô không biết sao?" Đồng Kiều gật đầu ồ một tiếng, mở điện thoại. Quả nhiên hot search là việc Vương San San rời đi đài truyền hình Lâm Châu. Bấm vào đầu tiên sẽ thấy được ảnh của cô ta. Hình ảnh là một tấm hình tự chụp, hai mắt cô ta đỏ bừng, một bộ dáng không bỏ được. Caption Gặp lại, mười năm. Vừa mới bắt đầu những người khác không có hiểu có ý tứ gì, đến khi truyền hình Lâm Châu đăng tin, mọi người mới kịp phản ứng. Vương San San nói mười năm, thời gian cô ta đã làm ở đài truyền hình này. Nhưng mà, đám người bắt đầu nghi hoặc, Vương San San ở Lâm Châu rất tốt, làm sao đột nhiên liền rời đi? Lâm Châu giải thích vì lí do cá nhân của Vương San San, mà Vương San San cũng không có đáp lại. Đám dân mạng càng phân vân, có người nói là truyền hình Lâm Châu muốn bồi dưỡng người mới. Edit melbournje🤤Lái xe gần 5,6 tiếng mới tới thành phố Lâm mẹ Đồng, Đồng Kiều về nhà xong, Ngụy Cẩn Hằng liền chạy đến công ngày nay anh một mực ở Tân Châu, trong công ty tích lũy không ít việc cần anh xử sáu giờ một mực tăng ca đến chín giờ tối, Ngụy Tiếu Vũ kết thúc công việc rồi mang cơm tối qua cho chụp một tấm hình đăng lên vòng bạn Tiếu Vũ Vất vả cho ông anh rồi, ngồi gần sáu tiếng xe, còn tăng ca đến bây giờ, qua thật là người đàn ông đẹp trai nhất~Trong ảnh, Ngụy Cẩn Hằng mặc áo màu đen, xắn tay áo tới cánh tay, mang kính, cúi đầu nhìn văn kiện trên bàn, trong tay phải cầm một cái bút máy màu đen mạ tấm ảnh không nhìn rõ mặt anh, nhưng từ góc nghiêng thần thánh này, có thể thấy người đàn ông này có vóc người rất đẹp.🐰Đồng Kiều nhận ra bút máy trong tay anh là món quà mà cô nghĩ tới anh thật sự dùng nó để làm việc, xem ra không có ghét bỏ món quà Kiều có chút áy náy cắn môi, nhíu mày nghĩ làm sao để trả ơn Ngụy Cẩn ngày cô nằm viện, Ngụy Cẩn Hằng đem tất cả mọi chuyện đều giúp cô xử lý tốt, cái này căn bản không phải một bữa cơm là có thể báo đáp từ trên giường ngồi dậy, nhìn bàn trang điểm, trước đó mình tham gia chương trình đã chuyên tâm học làm một cốc uống nước.🐰Ngày kế tiếp chín giờ, khi Đồng Kiều tỉnh lại thì mẹ Đồng đã đi nồi còn có canh sườn bà hầm cho cô, nói đợi cô tỉnh lại húp chút canh để ủ ấm thân Kiều sau khi rửa mặt, nhìn vết thương trên mặt mình, chuông ngoài cửa đột nhiên vang thông qua mắt mèo nhìn ra, là Ngụy Cẩn ngạc nhiên mở cửa "Anh Ngụy, sao anh lại tới đây?"Nói rồi cô nghiêng người nhường đường để Ngụy Cẩn Hằng đi tay Ngụy Cẩn Hằng mang theo một cái hộp giữ ấm "Tiếu Vũ bảo anh tiện đường mang cho em."Đồng Kiều kinh ngạc "Tiếu Vũ? Chị ấy đâu?""Nó có chuyện bận."Ngụy Cẩn Hằng đổi giày, đem hộp giữ ấm đặt ở trên bàn ăn "Em nấu canh?"Đồng Kiều hít mũi một cái, mùi canh sườn tràn ngập ở phòng khách."Là canh buổi sáng mẹ em nấu cho."Nói xong, cô đưa tay mở hộp giữ ấm ra, bên trong là mùi canh cá đậm đặc."Đây là dì giúp việc nhà anh hầm sao?" Đồng Kiều hít hai hơi, đến phòng bếp lấy bát Cẩn Hằng đương nhiên sẽ không nói đây là mẹ Ngụy biết được Đồng Kiều bị thương nên nấu."Ừm, dì hầm."Đồng Kiều cũng không có nghe được thâm ý bên trong lời nói của thêm một chén canh sườn, bày ở trước mặt Ngụy Cẩn múc thêm một chén canh cá, bày ở trước mặt mình."Nếu là dì làm, em rất thích, em sẽ uống canh cá dì làm, anh nếm thử canh sườn dì Đồng của anh làm nhé."Ngụy Cẩn Hằng ừ một tiếng, uống một ngụm "Không tệ."Đồng Kiều cũng uống một ngụm canh cá, cảm giác mỹ vị, cũng học giọng điệu thanh lãnh của Ngụy Cẩn Hằng gật đầu nói câu "Không tệ."Ngụy Cẩn Hằng bị cô chọc cười "Học lời anh nói làm cái gì?"Đồng Kiều nâng cằm lên, nói "Muốn xem xem nói chuyện như thế đến cùng có cảm giác gì."Nói xong, Đồng Kiều cười một tiếng."Được, không nói giỡn nữa, sao hôm nay anh không đi làm?"Ngụy Cẩn Hằng đưa tay, mắt nhìn đồng hồ "11h anh có buổi họp, hiện tại còn sớm, không vội."Đồng Kiều vừa nghe vừa uống canh, uống xong không có ý định ăn nữa, buổi sáng uống nhiều quá canh, sẽ cảm thấy dính."Hôm qua anh ở công ty làm thêm đến mấy giờ?" Cô mở miệng hỏi thămNgụy Cẩn Hằng giống như không nghe thấy, không trả Kiều vừa định hỏi lại, Ngụy Cẩn Hằng mở miệng đánh gãy lời cô, nói sang chuyện khác hỏi "Một mình ở nhà cảm giác phát chán chưa?"Thấy anh không muốn nói, Đồng Kiều liền không lại tiếp tục hỏi, nhưng cô biết chắc là đã Kiều vụng trộm dò xét anh, liếc tới đáy mắt do dự hai giây đứng dậy đi vào phòng ngủ, lần nữa đi ra, cầm trong tay một cái hộp màu đem hộp đặt trên bàn ăn, trên mặt còn có chút tiếc nuối "Tặng cho anh."Ngụy Cẩn Hằng có chút kinh ngạc."Mở ra nhìn xem." Cô đem hộp đẩy đến trước mặt Ngụy Cẩn Cẩn Hằng nhìn cô một cái, đem hộp mở ra, bên trong là một cái cốc rất được, bên ngoài có họa tiết đầu sư tử, cốc màu xám đen, đầu sư tử lại là màu Kiều có chút ngượng ngùng đưa tay chà chà sau cổ, có thể thấy được hiện trong lòng cô có bao nhiêu khẩn yếu là Ngụy Cẩn Hằng thấy qua đến đồ tốt nhiều lắm, món đổ cô học tring thời gian ngắn này thật có chút không dám đưa ra ngoài."Rất đẹp, anh rất thích." Ngụy Cẩn Hằng tường tận xem xét một vòng, cuối cùng lại nhìn dưới đáy cốc thấy mấy chữ, Đồng Kiều Kiều kinh hô "Có thật không?"Ngụy Cẩn Hằng lần nữa gật đầu "Em rất có tâm."Trước đó cô nói qua, Ngụy Cẩn Hằng tựa như một con sư tử lạnh lùng kiêu hãnh ít nói, không nghĩ tới cô còn làm một cái cốc như cốc này được Ngụy Cẩn Hằng bày trên bàn công tác, so với những cái đồ uống trà kia, cái cốc này thật ra rất người khác vào văn phòng tổng giám đốc cũng nhìn lén mấy lần mà không dám mở miệng hỏi, nhưng hết lần này tới lần khác có những người không sợ, ví dụ như Quan Vĩ vào văn phòng Ngụy Cẩn Hằng liền thấy trên bàn có cái cốc này, hiếu kì vừa định đưa tay lấy đi, liền bị một cái bút máy đập vào tay, vừa đau lại vừa Vĩ Lễ bất mãn quát "Nhìn một chút cũng không được sao, thật là hẹp hòi."Ngụy Cẩn Hằng còn không ngẩng đầu, ngữ khí kiên định "Không được.""Chỉ là một cái cốc mà thôi mà thôi, nhìn cũng không giống hàng đắt tiền, làm sao mà như bảo bối thế."Quan Vĩ Lễ tùy ý ngồi ở đối diện anh, hai tay chống cằm quan sát cái khi xem xong chân mày Quan Vĩ Lễ cau lại, ghét bỏ nói "Cậu xác định đây không phải là mấy cái cốc trên sạp ngoài chợ mà mấy tệ một cái sao."Ngụy Cẩn Hằng không có phản Vĩ Lễ đột nhiên nhớ tới cái gì, chỉ vào cái cốc hỏi "Cái này không phải Đồng Kiều tặng cho cậu chứ.""Ừm."Quan Vĩ Lễ như bừng tỉnh "Trách không được cậu coi nó như bảo bối."Ngụy Cẩn Hằng đóng nắp bút máy, đặt một bên, cầm lấy cái cốc này nhìn một chút nói "Đây là cô ấy tự làm, mặc dù chẳng ra sao cả, nhưng có thể thấy cô ấy tốn không ít tâm tư.""Lại nói quà quý không phải ở chỗ giá tiền của nó."Quan Vĩ Lễ ho nhẹ một tiếng "Được, chỉ cần cậu thích là được xong anh lại nghĩ tới cái gì, tiếp tục nói "Trước đó Tiếu Vũ có nói qua, Đồng Đồng quay xong chương trình có ở lại trấn nhỏ kia mấy ngày, chính là vì học làm gốm sứ sao."Quan Vĩ Lễ nhíu mày, vẻ mặt mập mờ "Thì ra là làm để tặng cho cậu."Ngụy Cẩn Hằng cúi đầu, lúc Quan Vĩ Lễ không thấy được, anh nhếch miệng, giọng điệu bình thản nói "Hẳn là vậy."Quan Vĩ Lễ rất im lặng, người đàn ông này....kiêu ngạo cái gì lòng rõ ràng sướng muốn chết, ngoài miệng còn nói như thế, thật sự là trong nóng ngoài lạnh cực kỳ.

thẻ của anh em quẹt cả đời cũng không hết