thế thân từ chối chuyển chính thức
Cuốn sách Search Inside Yourself chính là bản tổng hợp lại những kinh nghiệm mà tác giả đúc kết được từ khóa học, kết hợp với các bài tập thiền để độc giả có thể áp dụng cho bản thân nếu không có cơ hội tham dự khóa học Search Inside Yourself.
Thế rồi 2 người cảm thấy hợp nhau, càng trò chuyện càng trở nên thân thiết. Cuối cùng C.G nhận lời yêu anh chàng lạ mặt đó. C.G nhắn nhủ: "Mình không ngờ có thể nên duyên từ một story Facebook. Các bạn chăm chỉ bình luận là có người yêu ngay thôi".
Lý do 4: Bạn chưa có được sự độc lập, vẫn đang lệ thuộc trong vài mối quan hệ. Lý do này tiếp cận dưới góc nhìn trực diện. Đơn giản vì bạn đang lệ thuộc vào ai đó trong mối quan hệ nào đó. Đối phương là người đem lại những lợi ích trực tiếp cho bạn. Cuộc
0:00. (PLO)- Người đại diện của Cristiano Ronaldo là Jorge Mendes đã liên hệ với một CLB lớn của Đức nhưng bị từ chối. Cristiano Ronaldo vẫn là cầu thủ của Manchester United khi còn 14 ngày nữa là thị trường chuyển nhượng mùa hè đóng cửa. Người đại diện của Ronaldo là
Bạn đang đọc truyện Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức của tác giả Hạng Lục Qua. Người ta làm thế thân chính là yêu một cách hèn mọn, một lòng một dạ với tổng tài bá đạo, lạnh lùng, vô tình. Còn Tiết Doanh Song cũng là thếthân, cũng hèn mọn, cũng một lòng một dạ, nhưng không phải với tổng tài, mà là với.tiền lương của Hình Vân
Thứ Tư, 17:22, 25/08/2021. Ngày 24/8/2011, Tim Cook trở thành CEO Apple. Sau 10 năm, ông đã biến nhà sản xuất iPhone thành công ty đại chúng giá trị nhất thế giới. 10 năm trước, Tim Cook được xướng tên CEO Apple. Nhiệm vụ của ông phải nói là nặng nề khi cái bóng của người tiền
Vay Tiền Online Từ 18 Tuổi Bankso Vn. Home Thế thân từ chối chuyển chính thức Thế thân từ chối chuyển chính thức 0 lượt thích / 1 lượt đọc Tác giả Hạng Lục Qua Thể loại đam mĩ Nguồn sưu tầm Trạng thái full Người ta làm thế thân chính là yêu một cách hèn mọn, một lòng một dạ với tổng tài bá đạo, lạnh lùng, vô tình. Còn Tiết Doanh Song cũng là thế thân, cũng hèn mọn, cũng một lòng một dạ, nhưng không phải với tổng tài, mà là với... tiền lương của Hình Vân. ... Thế thân chính là điên cuồng say đắm, yêu tổng tài đến mức cả đời không bao giờ muốn rời xa. Tiết Doanh Song thì cứ đúng giờ tan làm thong thả về. Khi bạch nguyệt quang đường đường chính chính trở về, thế thân đương nhiên là phải đau lòng muốn chết, tinh thần uể oải sa sút, ghen tuông mù quáng, cuối cùng là lạnh tâm rời đi. Khi bạch nguyệt quang của Hình Vân trở về, Tiết Doanh Song không hề dao động, nhiệt tình phục vụ bạch nguyệt quang, toả sáng hào quang của một người tận tâm với cương vị công tác. Có thể bạn thích? KinnPorsche nước mắt Tác giả chuuudy 9952 983 "bạo lực gia đình, ngoại tình là những gì em phải gánh chịu" Porsche dù em có yêu anh hết lòng thì cũng chẳng nhận lại được gì Linh sơn quân Tác giả lacyenyyds 21431 1276 Một câu chuyện gả thay kết thúc tốt đẹp Siêu Cao H thịt văn 1 Tác giả Tinh98 262729 851 H văn đam mỹ vô tiết tháo, cực kì thịt thịt đó nha Chủ yếu là tác giả Ngưu Nãi Dữ Hoàng Du ......................................................................... Nguồn dammi ngược Tác giả BchNgcNguyn367759 36 0 mình tải lên với mục đích đọc off thôi Sau khi mang thai, tôi được người giàu có và quyền lực cưng chiều [xuyên sách] Tác giả Kanya_2004 1625412 117127 Tác giả Thất La CP Khống chế hết thảy đại lão công VS vừa ngọt lại mềm làm nũng thụ. Tag Sinh con, hào môn thế gia, xuyên thư 91C+11PN KinnPorsche Dại Khờ Tác giả chuuudy 4546 512 em đẹp lắm,nhưng cuộc đời của em chỉ là một màu đen tối,những đau khổ về thể xác lẫn tâm hồn Cậu tôi Tác giả Damdang17 97379 614 Tác giả Đại Thần Truyện gay, loạn luân, bao dâm ... hãy câm nhắc trước khi xem! Mình chân thành cám ơn ❤️ REVIEW ĐAM MỸ TOP ĐẦU / Những bộ không thể bỏ qua - chia theo thể loại Tác giả 091128ds 156328 1336 REVIEW những bộ đam mĩ KHÔNG THỂ BỎ QUA , mình đã đọc hết và thấy ưng những bộ truyện trong list là những bộ mình đã đọc và chọn lọc ra những bộ làm mình hài lòng nhất - PHÂN CHIA THEO TỪNG THỂ LOẠI TRUYỆN ĐỂ REVIEW tu chân / sư đồ / hệ thống / Ngược Tâm / Thanh xuân vườn trường .... - Mình sẽ nêu cảm nhận của mình , cho những bạn chưa đọc , đang đọc và cả đã đọc muốn tìm đồng minh tâm sự = về nội dung , văn phong của tác giả , và tóm tắt nội dung chủ chốt cho những bạn muốn biết hoặc không muốn biết để tự đọc cho hay thì có thể bỏ qua đoạn này . . Những bộ mình tâm đắc không tuân theo 1 thể loại nhất định nào. Trừ thể loại Np & Song tính Nam có bpsd nữ..? thì hầu như thể loại nào mình đều đọc được. Chỉ cần nội dung hay và đặc biệt là văn phong phải ổn ❤️ Hãy comment tên những bộ đam mĩ các bạn thích nhất để mình đọc và cảm nhận nữa nhéee. Đừng quên để lại bình luận khi tập review này giúp các bạn tìm được 1 bộ truyện ưng ý nhee 💋 [ĐM Cao H] NHŨ DƯƠNG-乳羊 Tác giả yuri_pinky 364254 7164 THỂ LOẠI ĐAM MỸ, ĐOẢN VĂN,'PETSHOP OF HORRORS' ĐỒNG NHÂN, H VĂN, SẢN NHŨ, 3P, HE EDIT PEASIAS [ĐM] Những Cuộc Làm Tình Tác giả nacnac12345 9040 21 Truyện là bộ sưu tập truyện đam mỹ cao H và vô cùng thô tục theo một thể loại nhất định, mỗi thể loại sẽ gồm 3 chương nha. [Đammĩ] [ABO] [CaoH] Cùng mèo yêu đương vụng trộm trên gác mái Tác giả Ethtii14 210 15 Thể loại Đam mĩ, hiện đại, HE, H văn, ABO, 1x1, ngọt, biến đổi động vật, gương vỡ không lành, đổi công, chủ thụ. Tác giả Lai Biên Bản dịch phi lợi nhuận, chưa có sự đồng ý của tác giả. Số chương 22 chương. Văn án Hạ Kim thường ngồi trên gác mái nhìn chồng của hắn và người khác làm tình. Vô tình trên gác mái lại có nhiều thêm một con mèo. Tác giả JustaBeen 531 11 Thay đổi nhỏ, nhưng ảnh hưởng lớn. Không liên quan gì đến Phần 1 nha.
Chương 60 Hoàn chính văn Edit + Beta Ruby - Tháng sáu trôi qua, tháng bảy đã đến. Ngày 1 tháng bảy, Hình Vân hoàn thành xong công việc, vội vàng chạy tới sân bay. Trên đường đi, Hình Vân dạt dào niềm vui. Qua hôm nay, hợp đồng của hắn và Tiết Doanh Song đã đến kỳ hạn rồi. Bản hợp đồng bắt đầu từ sự ham muốn cùng lòng vị kỷ của bản thân hắn, chính là bản hợp đồng dẫn đến sự bất bình đẳng giữa hắn và Tiết Doanh Song. Nhưng hôm nay, hợp đồng kết thúc, Tiết Doanh Song cũng có thể thật sự hoàn toàn yên tâm, cùng hắn bên nhau. Hình Vân kéo vali vào sân bay, sân bay buổi sáng đâu đâu cũng là người. Hình Vân đến nơi hẹn sẵn với Tiết Doanh Song, bắt đầu đợi. Từ trước đến nay Tiết Doanh Song là một người đúng giờ, trước giờ đều đến nơi hẹn sớm hơn, nhưng hôm nay lại tới trễ một chút. Chẳng qua Hình Vân cũng không lo lắng, bởi vì ngay cả chờ đợi cũng khiến hắn tràn đầy vui vẻ. Bởi vì người hắn đợi là Tiết Doanh Song. Nhưng mà nửa giờ sau, Tiết Doanh Song vẫn chưa tới. Hình Vân gọi điện thoại cho Tiết Doanh Song, cũng không ai bắt máy. Hay là trường học có việc gấp? Chắc là vậy rồi, Tiết Doanh Song là người vô cùng có trách nhiệm, nói không chừng nghỉ hè rồi còn phải đến trường một chuyến. Nghĩ vậy, Hình Vân gọi điện thoại cho cậu hắn. "Cậu, Doanh Song còn ở trường học sao?" "Tiết Doanh Song? Mày còn dám nhắc tới nó?" Mã Tăng Nhạc rống một tiếng, "Thằng nhóc đó hai bữa trước mới nói với tao xong, học kỳ sau chắc là không tới nữa!" "Sao thế chứ?" Hình Vân sững sờ, "Em ấy sao làm vậy được!" "Tao xạo mày sao? Cút mày!" Tiết Doanh Song vậy mà nói mình có thể không đến trường nữa... Tiết Doanh Song coi học hành như mạng sống, sao có thể nói lời như vậy? Cúp điện thoại, Hình Vân cảm thấy không bình thường, không chút suy nghĩ, lập tức gọi cho mẹ hắn. Gần như vừa gọi qua, Mã Bội Loan đã nhận máy, giống như vẫn đợi cuộc điện thoại này của hắn. "Mẹ đã làm gì với em ấy rồi?" Hình Vân lạnh lùng nói. "Mẹ đã làm gì với nó ư?" Mã Bội Loan cười, "Vậy hỏi trước nó đã làm gì với con kìa. Coi bộ dạng này của con, còn chẳng hay biết gì đúng không?" Bàn tay cầm chặt điện thoại của Hình Vân phát run. "Từ ba tháng trước, mẹ với nó đã đạt được thỏa thuận. Mẹ cho nó một nghìn vạn, để nó rời xa con, nó không suy nghĩ đã bằng lòng ngay." Mã Bội Loan cười nói, "Một kẻ xem trọng tiền tài như thế, ánh mắt con thật là tốt." "Em ấy rõ ràng rất yêu con!" "Ồ, ngay cả chuyện yêu đương, cũng là mẹ bảo nó yêu, nó mới yêu đó chứ." Mã Bội Loan vẫn còn cười, "Đừng bảo là con cho rằng nó thật lòng yêu con đó chứ? Mẹ đã sớm nói với con, người này không xứng với con." "Em ấy ở đâu?" "Nó? Mẹ cho nó tấm vé máy bay, bay sang Mỹ rồi." "..." Điện thoại bị cúp máy. Sân bay kẻ đến người đi, Hình Vân đứng trong biển người, không nhúc nhích. Tiết Doanh Song yêu hắn, rõ ràng là hắn cảm nhận được mà, Tiết Doanh Song rất yêu hắn, đó không phải là lời nói dối. Nhưng mặc dù như thế, dường như hắn vẫn bị vứt bỏ rồi. Hình Vân cười một tiếng, lại cúi đầu. Quanh đi quẩn lại, cuối cùng, cuối cùng chỉ còn lại một mình hắn. Hắn hận Tiết Doanh Song chứ? Hắn không hận, một chút cũng không. Dù sao vốn dĩ là hắn dùng tiền mua Tiết Doanh Song, cố gắng để Tiết Doanh Song thương hại hắn, cho hắn một chút xíu tình yêu, thế thôi. Đến cùng, chung quy là hắn không xứng. Hắn nhớ đến đêm nọ không nhìn thấy chú chó gỗ, Tiết Doanh Song đã nói với hắn một câu. Đúng vậy. Chó con đã từng có được chủ nhân, chó con rất thỏa mãn rồi. Chó con từ trước đến nay không một ai cần, chó con sớm đã quen với cô đơn. Cho nên không sao cả. Khó chịu rồi, thì vùi trong xó xỉnh tự liếm miệng vết thương. Vết thương sẽ đau, nhưng liếm rồi sẽ tốt thôi. Có được số tiền đó, Tiết Doanh Song có thể thoát khỏi cuộc sống trước đây, trải qua những ngày hạnh phúc. Vừa nghĩ tới Tiết Doanh Song có thể hạnh phúc, hắn lại không kiềm được nở nụ cười. Thật tốt, cuối cùng cũng có một chỗ mình có thể giúp được. Thật là tốt quá. Hình Vân đứng giữa biển người, trời cao đất rộng, lại không biết mình phải đi về đâu. * "Hình Vân!" Giọng Tiết Doanh Song vang lên, Hình Vân quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nơi xa, Tiết Doanh Song đang thở hổn hển chạy về phía hắn. "Tiết Doanh Song?" Lúc Tiết Doanh Song chạy đến trước mặt hắn, đầu tóc rối bời, mồ hôi đầy người, chiếc áo sơ mi cũng ướt đẫm, trên khóe miệng vẫn còn vết máu chưa khô. "Hình Vân, mau! Mau giúp trả vé giúp em đi!" Tiết Doanh Song kéo Hình Vân, "Trả chậm nữa là phí hoàn vé càng bị trừ nhiều đó!" Hình Vân không hiểu lắm, chuyện gì đây? "Đừng đứng ngáo ở đó nữa, chạy mau lên!" Tiết Doanh Song vội la lên, "Em không có tiền bồi thường cho mẹ anh đâu, nhanh lên!" Hình Vân hoàn toàn không phản ứng kịp, bị Tiết Doanh Song kéo chạy, đi theo Tiết Doanh Song trả vé đi Mỹ. Nhìn thấy vé trả được rồi, Tiết Doanh Song thở phào nhẹ nhõm, nhưng giọng điệu vẫn xót "Phí hoàn vé sao trừ nhiều vậy nè..." "Bây giờ rốt cuộc là chuyện sao đây!" Đã lâu rồi, Hình Vân mới rống Tiết Doanh Song. Đôi mắt Hình Vân đỏ bừng, hắn nhìn Tiết Doanh Song, cơ thể không khỏi phát run. "Sao em bị thương rồi? Em giải thích rõ cho anh nghe!" "Em bị thương?" Tiết Doanh Song theo tầm mắt Hình Vân, quẹt lên khóe miệng mình, lúc này mới phát hiện có máu. Cậu nói "Lúc nãy chạy vội quá, lăn từ cầu thang xuống, không sao, chỉ ngã một cái!" "Em... Lời mẹ anh nói rốt cuộc là sao đây ? Bà ấy gạt anh?" "Không, bà ấy nói là thật." Tối hôm qua Tiết Doanh Song đã quyết định, nói thế nào cũng phải ở bên cạnh Hình Vân. Nhưng mà mới sáng sớm khi cậu ra ngoài, mới phát hiện Mã Bội Loan lại phái người ở bên ngoài coi chừng cậu. Khó khăn lắm cậu mới thoát được, mà lại gặp phải kẹt xe. Mắt thấy không còn kịp, cậu dứt khoát tự chạy bộ đến đây. Giữa đường xuống bậc thang quá gấp, cậu lăn xuống. Nhưng thật sự quá gấp rồi, cậu hoàn toàn không cảm thấy đau đớn. Tiết Doanh Song nhìn Hình Vân, hiểu Hình Vân đã biết rõ mọi thứ. Cậu hít sâu một hơi, đến lúc rồi. Cậu bắt lấy tay Hình Vân nói "Xin lỗi, vừa bắt đầu em cho rằng mình không xứng với anh, liền nghĩ dùng cơ hội này cho mình một lý do danh chánh ngôn thuận rời xa anh." "Nhưng chuyện em yêu anh, từ đầu tới cuối, em chưa từng lừa dối anh, mỗi một câu đều là thật lòng." Hình Vân lẳng lặng nghe. "Xuất thân của em, em không thay đổi được, nhưng em có thể thay đổi được tương lai của mình." "Em bây giờ không xứng với anh, nhưng sau này, bất kể là thạc sĩ, hay là tiến sĩ, em cũng không sót cái nào, em sẽ học lên cao hơn nữa!" "Em chính là muốn trở thành người trên người, em chính là muốn xứng đáng với anh! Em muốn khi anh nhắc tới em, chính là nhắc đến niềm kiêu hãnh của anh! Em muốn mỗi một người trông thấy em, đều biết em có tư cách để đứng bên cạnh anh! Tiết Doanh Song em nói được làm được!" Hai tay Hình Vân khẽ run lên. "Được không anh?" Giọng nói Tiết Doanh Song sục sôi đến đây lại chậm lại, cậu nhìn vào đôi mắt Hình Vân, nói khẽ, "Anh có thể cho em thêm một cơ hội nữa, được không anh?" Hình Vân không nói. Tiết Doanh Song thấy phản ứng hắn như thế, ngừng lại, lại lúng túng cười một tiếng "... Nếu như anh không muốn cho em cơ hội, vậy em đi kiếm một nghìn vạn nhé? Yên tâm, em sẽ không xuất hiện trước mặt anh nữa đâu... Em đã nghĩ kỹ rồi, một nghìn vạn đó thuộc về anh, một đồng em cũng không cần." Tiết Doanh Song nói xong, giọng nói giống như chẳng để bụng, nhưng ánh mắt của cậu chưa từng rời khỏi trên người Hình Vân. Hình Vân không nhịn được cười một tiếng "Em đi theo anh, chẳng phải là mất hết một nghìn vạn sao?" Tiết Doanh Song nói "Người làm công thì tiền gì mà không kiếm nổi, không phải một nghìn vạn thôi sao? Em muốn trở thành người xứng với anh, một nghìn vạn làm gì đặt được vào mắt?" Im lặng. Tiết Doanh Song chờ đợi nhìn Hình Vân, chỉ chờ Hình Vân đồng ý cậu. Một giây sau, Hình Vân ôm lấy cậu. "Lần này đừng vứt bỏ anh nữa, em không thể vứt bỏ anh." Hình Vân nói khẽ. "Sẽ không đâu, vĩnh viễn sẽ không." Tiết Doanh Song kiên định nói, "Em sẽ mãi mãi bảo vệ anh." Sân bay, trong biển người rộn ràng qua lại, hai người ôm nhau. Những lữ khách vội đến vội đi, như từng linh hồn giao thoa rồi lại ly biệt. Mà trong vô số người lướt qua rồi chia xa, có hai linh hồn cô độc vì nhau mà dừng lại. Trong khoảnh khắc ấy, vô số thế giới song song biến mất, chỉ còn lại giây phút này. Điện thoại Tiết Doanh Song vang lên, phát hiện chuyện không bình thường, Mã Bội Loan lập tức gọi điện thoại đến. "Cậu đâu?" Mã Bội Loan dữ tợn nói, "Cậu chạy đi đâu?" "Phu nhân, xin lỗi, tiền con không cần nữa, chuyện đó cũng bỏ đi." "Bỏ? Cậu dựa vào đâu?" Mã Bội Loan giọng chát chúa, "Lần trước cậu còn chưa trả lời tôi? Trên đời này còn bao người muốn đi theo nó, dựa vào cái gì mà cậu ở lại?" "Dựa vào người Hình Vân yêu là con!" Tiết Doanh Song kiên định nói. Cậu dựa vào cái gì để ở lại bên cạnh Hình Vân? Tiết Doanh Song suy nghĩ rất lâu, một mực suy tư về vấn đề này, cuối cùng cậu đã hiểu. Dựa vào cái gì? Dựa vào Hình Vân có thể lựa chọn trăm nghìn người trên thế giới này, mà cuối cùng anh ấy đã lựa chọn mình. Bởi vì anh ấy lựa chọn yêu mình, mình đã trở thành một trong trăm nghìn vạn, mình là độc nhất vô nhị, mình là có một không hai, mình là duy nhất trên đời. —— mà mình muốn dùng hết tất cả tình yêu để báo đáp sự lựa chọn của anh ấy. "Phu nhân, cám ơn ngài đã cho con cơ hội hiểu rõ được bản thân." Tiết Doanh Song chân thành nói, "Nếu như không có ngài, con sẽ không nghiêm túc để suy nghĩ tất cả mọi thứ, cũng sẽ không hiểu được con yêu anh ấy đến nhường nào, và anh ấy cũng yêu con đến nhường nào. Thật sự cám ơn ngài." Tiết Doanh Song nói xong, trực tiếp cúp điện thoại. Trong biển người, hai người tay nắm tay. Hình Vân "Đi thôi, bây giờ đi đâu?" Tiết Doanh Song "Nói thiệt là, bây giờ em chỉ muốn về nhà học bài, em còn không học bài nữa, em sợ quá muộn để đuổi kịp anh." Hình Vân "Vậy đi thôi, Song Song của chúng mình nên thi cao học vì anh rồi, bây giờ phải đọc sách. Lúc nữa mua sách tham khảo chứ?" Tiết Doanh Song "Đương nhiên là mua. Trước tiên anh hoàn vé đi, không trả nữa là trừ tiền đó!" Hình Vân "Vậy đi thôi! Đúng rồi, nếu em muốn thi nghiên cứu sinh, sách chính trị xin mẹ anh nè, em không cần tự mua." Tiết Doanh Song "Tại sao?" Hình Vân "Bởi vì bà ấy dạy Triết trong trường đại học." Tiết Doanh Song "Sao anh không nói sớm một chút! ! ! Nếu em sớm biết, đã hốt bà ấy về rồi! ! !" ... Trên đường. Tiết Doanh Song "Tụi mình có phải đã quên chuyện gì hay không?" Hình Vân "Có sao?" Tiết Doanh Song "Em nhớ ra rồi! Chết bà!" Hình Vân "Chuyện gì!" Tiết Doanh Song "Thầy Bạch còn đang đợi chúng ta!" Ở nơi xa xôi ấy, Bạch Khiêm Dịch núp trong khách sạn, chuẩn bị cho hai người một bất ngờ. Bạch Khiêm Dịch "..." * Bốn năm sau. Trong thư phòng, bàn đọc sách vẫn là hai chiếc được kê cạnh nhau. Bàn đọc sách của Tiết Doanh Song vẫn sạch sẽ ngăn nắp như trước, hai bên màn hình máy tính, dán đầy giấy ghi chú những công việc cần làm. Mà trên bàn sách Hình Vân, trước màn hình xếp đầy đủ loại chó gỗ, chó đá, còn có một chú chó vàng lóng la lóng lánh, đó là dùng số tiền đầu tiên Tiết Doanh Song kiếm được từ việc viết chương trình mua cho hắn. Trong giá sách vốn dĩ trống trơn lúc này đã bày đầy sách, mà Hình Vân cùng Tiết Doanh Song đang đứng trước giá sách. "Bây giờ anh có phải nên thi Tiến sĩ rồi nhỉ?" "Em ủng hộ anh, em biết anh muốn học tập." "Không phải chứ..." Hình Vân vươn tay lấy bằng Thạc sĩ Kinh doanh đại học A của mình bày trên giá sách, lại điều chỉnh khoảng cách, để nó đặt cạnh bằng Thạc sĩ Khoa học máy tính đại học A của Tiết Doanh Song, ở giữa còn có giấy báo nhập học hệ Tiến sĩ của đại học A, vừa khéo còn một chỗ trống. "Anh thiệt là không muốn làm luận văn tốt nghiệp nữa đâu." Hình Vân nhớ đến hình ảnh viết luận văn tốt nghiệp của mình cách đây không lâu, muốn rụng lông luôn. Năm đó Tiết Doanh Song đồng thời học lớp chính quy, vừa chuẩn bị thi cao học. Tiết Doanh Song biết Mã Bội Loan là giảng viên Triết xong, lấy tốc độ ánh sáng để hốt được gia sư môn Chính trị cho mình. Mà Bạch Khiêm Dịch cũng từ chức về nước, khoảng thời gian không làm việc giúp cậu bổ túc Anh văn. Mà bên Mã Tăng Nhạc thì khỏi phải bàn, một đống đàn anh đàn chị đàn em giúp cậu thi nghiên cứu. Dưới sự giúp đỡ của những nhà giáo nhân dân, cộng thêm sự nỗ lực ngày đêm của cậu, cậu thi một lần liền đậu nghiên cứu sinh đại học A, chính thức trở thành sinh viên ngôi trường mà cậu hằng mong ước. Mắt thấy Tiết Doanh Song càng ngày càng giỏi, mình thì càng lúc càng giống chó con trốn sau lưng bá tổng, Hình Vân không quên lời hứa của bản thân, năm ngoái cũng thi nghiên cứu sinh. Vừa làm vừa học nghiên cứu sinh, Hình Vân học muốn lên bờ xuống ruộng, một chút thời gian cũng không dám lãng phí. Thậm chí cả lúc xã giao trong nhà hàng, người khác bên cạnh uống say bét nhè, hắn cũng phải lấy điện thoại ra, lặng lẽ đọc luận văn. ... Bỗng nhiên hắn hiểu ra lúc trước tại sao Tiết Doanh Song dùng bữa với họ, đều phải lén chép ra xem. Bởi vì căn bản là sách đọc không bao giờ hết! Làm gì mà nhiều sách như vậy chứ! "Tiết Doanh Song, muốn xứng với em thật không dễ mà." Hình Vân cảm thán nói, "Bây giờ em đã bắt đầu học Tiến sĩ rồi, mà anh mới chỉ được nhiêu đó. Người khác sẽ không cảm thấy anh trèo cao em sao?" "Nói ngốc cái gì chứ." Tiết Doanh Song cười, "Em cũng là để xứng với anh, mới làm như vậy mà." Hình Vân "Thôi bỏ đi, đã đến lúc này rồi, đừng nói vấn đề gì mà xứng hay không nữa." Tiết Doanh Song "Đúng đấy, dù sao thì tụi mình là trời sinh một đôi mà." — HOÀN CHÍNH VĂN — Tác giả có lời muốn nói Tui dùng 8 tháng để kể câu chuyện này hai lần. Đã từng có được bọn họ, tui rất hài lòng. Cám ơn mọi người đã đọc đến đây, cám ơn các bạn cũng cho tui một cơ hội như vậy, để kể hết một câu chuyện. Dành tặng cho mỗi bạn đang trên con đường phấn đấu, là sự cố gắng của các bạn, đã thắp sáng thế giới này. Hẹn gặp lại nhé. ﹍﹍﹍ Phiên ngoại xác định là sẽ có 2 phần, một là quá trình trốn ra ngoài của Hình Vân thời trung học, coi như viết xong mối liên kết cuối cùng của Hình Vân và chó con. Một cái nữa là Tiết Doanh Song làm sao để hốt được cô dạy Triết ha. Ruby đính chính thêm là chương PN cuối cùng mẹ ruột làm thêm vào cho CP thầy Bạch nha. Ban đầu định viết đại cương như kiểu bên "Bạch nguyệt quang trở về..." nhưng mẹ ruột lỡ trượt tay viết nhiều quá, suy nghĩ một hồi quyết định cho cưỡi ngựa xem hoa PN thầy Bạch trong vòng 1 chương ~ cũng khá dài đó. Yên tâm nha, không quên phần Bạch lão sư nha quý dị. Hí hí! * ~ Ruby Cảm ơn tất cả mọi người đã đọc đến đây. Trong quá trình hành văn, có sai sót gì mong các bạn góp ý chỉnh sửa nha. Yêu cả nhà! Còn mấy chương phiên ngoại nữa nha!
Tác giả Hạng Lục Qua Thể loại đam mỹ, hợp đồng tình nhân, lâu ngày sinh tình, hài hước, HE Điểm 8/10 Review Henies vừa tìm ra được một bộ truyện đam mỹ rất hay và hài hước. Đảm bảo cho mọi người an tâm lọt hố. Truyện mình sẽ review hôm nay là Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức của tác giả Lục Hạng Qua. Truyện viết về chuyện tình của cặp đôi Hình Vân- Tiết Doanh Song. Một người là tổng tài bá đạo tiền tỉ, một người là kẻ nghèo hèn không có bằng cấp 3. Tổng tài Hình Vân muốn tìm một thế thân cho mối tình đầu của mình. Bạch nguyệt quang là một người bạn cùng lớp cấp 3 của hắn. Đó là một luật sư cao lãnh, đang làm việc ở Mỹ. Hắn nhìn trúng vẻ ngoài của Tiết Doanh Song, bởi hai người có nhiều nét giống nhau. Tuy nhiên hắn lại không biết ẩn bên trong của Tiết Doanh Song lại hoàn toàn trái ngược với người trong lòng của hắn. Làm hắn xúc động muốn trả về ngay từ ngày dầu tiên tiếp xúc. Nhưng bạn thụ tự nhận vô sỉ yêu tiền Tiết Doanh Song làm sao có thể để vụt mất đống tiền trước mắt. cậu làm mọi cách lấy lòng bạn công. Không tiết công sức nấu những món hắn thích ăn. Lại còn cả gan câu luôn trái tim của tổng tài bá đạo. Đọc tới những đoạn bạn công hiểu lầm tự mình đa tình, nghĩ rằng bạn thụ đang đau khổ vì bị mình lạnh lùng mà cười muốn xỉu luôn mọi người ạ. Lúc bạch nguyệt quang trở về, tưởng đâu là một hồi gió tanh mưa máu, ai ngờ 3 người lại sống hài hòa một cách kì lạ. Các nhân vật trong truyện đều rất đáng yêu. Nội dung vui vẻ, logic mạch lạc, cốt truyện hay. Tất cả tạo nên một bộ truyện hay đáng đọc, Henies kịch liệt đề cử cho các bạn đọc giả. Truyện nằm trong danh sách truyện đam mỹ hay đáng đọc của Henies. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. 3 votes Article Rating
Edit + Beta Ruby - -Hiếm thấy Tiết Doanh Song chờ mong Hình Vân về nhà sớm, Hình Vân vừa bước vào cửa nhà, thì cậu long lanh đôi mắt nhìn Hình Vân "..."Tiết Doanh Song "Sao nào?"Hình Vân mặt không chút thay đổi "Cậu nói xem? Còn thế nào được chứ?"Hình Vân vừa tháo cà vạt vừa đi về phía phòng ngủ chính, Tiết Doanh Song một mạch đi theo phía sau Vân ném túi đi làm sang một bên, Tiết Doanh Song hỏi "Thích không?"Hình Vân lại cởi cà vạt xuống vò thành một cục ném ra, quay đầu lại trừng Tiết Doanh Song "Cậu còn dám nói! Tôi ở trong văn phòng Lục Nghiêm mở ra, bị dọa muốn chết!"Tiết Doanh Song giật mình "Anh làm gì ăn lẩu trong phòng làm việc của người ta chứ!"Hình Vân "Tôi nào biết cậu chuẩn bị nguyên cả nồi lẩu!"Tiết Doanh Song nghĩ thầm, tôi nào có biết anh thích khoe khoang như vậy chứ!Cậu vốn tưởng rằng Hình Vân chỉ tính tình quái gở, nhiều lắm thì chụp một tấm ảnh để đắc chí trước mặt Lục Nghiêm, sao ngờ nổi Hình Vân bưng cả nồi lẩu đến phòng làm việc của người ta ăn đâu!Cần mặt mũi khum? ~ khồng ="Lần sau anh hỏi tôi trước đi.""Tôi sao mà hỏi? Lại không phải tự cậu mang lên! Quăng đó là đi mất.""Ôi, tôi sao mà mang lên chứ?" Tiết Doanh Song nói, "Chuyện đưa cơm này, tôi cũng không phải là ai kia của anh, bị người khác hiểu lầm thì không người khác cho rằng tôi là đối tượng của anh, tổn hại hình tượng anh biết bao nhiêu."Thoáng cái Hình Vân đã im Doanh Song cẩn thận sáp lại gần hỏi "Cho nên mùi vị thế nào? Có thích không?"Hình Vân không đưa ra bình luận gì mà ậm ừ vài tiếng, lát sau lại nói "Còn nữa không?"Tiết Doanh Song "Biết ngay là tối nay anh khẳng định còn muốn ăn! Đương nhiên là có!"*Vì vậy Hình Vân bắt đầu bữa lẩu thứ hai của ngày hôm Vân ăn cơm trước mặt Lục Nghiêm dù sao vẫn còn lo lắng đến hình tượng, ở trước mặt Tiết Doanh Song thì bất chấp tất cả, trực tiếp thoải mái ăn uống, ăn còn phê pha hơn cả lúc buổi trưa sau khi Tiết Doanh Song về nhà, không cẩn thận học hành say sưa quá quên mất bữa trưa, bây giờ đói muốn xĩu, vội vàng gia nhập đội ngũ phàm ăn."Tôm xay này cậu làm như thế nào vậy? Lục Nghiêm ăn cũng khen ngon.""Cũng không khó, chỉ là tốn chút thời còn làm mực xay, anh nếm thử nè. Ngon không?""Ngon.""Có bánh quẩy, ăn không?""Ồ, cậu ấy cũng không ăn mấy thứ ăn dầu mỡ như vậy.""Ăn không thì bảo?""Ăn, lấy nhiều một chút.""Nước lẩu là tự cậu nấu hay sao?""Làm sao có thời giờ làm, mua đó.""Quán này không tệ, lần sau mua tiếp."Hai người tán gẫu việc nhà, Hình Vân nghĩ đến nồi lẩu mình ăn lúc trưa, lại hỏi "Vậy cái nắp nồi đó là cậu làm à, hay là mua?"Hai mắt Tiết Doanh Song vẫn nhìn chằm chằm vào thịt trong nồi, trả lời "Tự làm đấy, không khó."Việc đó đối với Tiết Doanh Song mà nói quả thực không khó, cấp 2 cậu đã nhận công việc gia công ở nhà máy đêm về nhà làm, kiếm học phí cho từng gấp thùng giấy, từng xâu bóng đèn, cũng từng dán mấy loại thiệp âm nhạc vừa mở ra là biết ca cảm thấy chỉ làm mà không học thì không có ý nghĩa, vì vậy lúc giao thành phẩm về công xưởng, sẽ quấn lấy người khác để hỏi những thứ đó hoạt động thế nào, quay đi quay lại thì đã học được vậy làm mấy món đồ chơi nhỏ này, đối với cậu mà nói thật sự rất đơn giản, Hình Vân vui vẻ là được rồi."Đúng rồi, cái này có tính là bữa cơm đặc sắc hay không, lại có thể nổi bật phong cách cá nhân, còn hương vị của sự quan tâm?" Tiết Doanh Song nhìn về phía Hình mặt Tiết Doanh Song không lấy chút biểu cảm, nhưng trong đôi mắt lại sáng lên."Vừa đủ điều kiện." Hình Vân lại bổ sung thêm một câu, "Dù sao người khác không có, chỉ có tôi có."Nghe trả lời như thế, hào quang trong đôi mắt Tiết Doanh Song càng tăng lên, rõ ràng là vui Vân nhìn vào đôi mắt ấy, chẳng biết tại sao nhớ tới lời mà Lục Nghiêm rõ là Lục Nghiêm hiểu lầm, nhưng nghe câu nói ấy, ai có thể phớt lờ được chứ?Muốn trách, thì trách Tiết Doanh Song cứ thích nịnh nọt nữa, Tiết Doanh Song đối xử tốt với hắn như vậy làm gì? Chẳng lẽ...!Đang nghĩ ngợi, Tiết Doanh Song đã đặt miếng thịt vừa nhúng vào trong bát cả thịt nhúng xong cũng muốn cho mình trước...!Hình Vân lại nghĩ đến ngày hôm đó Tiết Doanh Song nói muốn mang cơm đến cho hắn, sự vui sướng lan tỏa khắp cả người muốn giấu cũng không giấu khác đều là mang cơm cho người yêu, cậu ấy chỉ là một nhóc thế thân, lại chủ động giúp mình mang cơm như lẽ...Vào lúc này, Tiết Doanh Song hoàn toàn không hiểu nổi Hình Vân đang suy nghĩ điều gì, tràn đầy trong lòng cậu chỉ có thịt bò bò thăn còn lại không nhiều lắm, cậu đang cố gắng thực hành sách lược "Anh một miếng, tôi một miếng, tôi một miếng, tôi một miếng, anh một miếng, tôi lại thêm một miếng...".Cậu ngẩng đầu trông thấy ánh mắt Hình Vân đang nhìn mình một cách nặng nề, chột dạ, vội vàng gắp một miếng cho Hình Vân "Mau ăn, không phải anh không ăn đồ để nguội sao?"Hình Vân thấy cậu ân cần như vậy, hoài nghi trong lòng càng thêm sâu sao Tiết Doanh Song đối xử tốt với mình như vậy?Ngoại trừ công việc, vấn đề đã trở thành đề tài thảo luận mà Hình Vân quan tâm nhất trong mấy ngày nay, mỗi ngày âm thầm quan sát Tiết Doanh Song, muốn biết Tiết Doanh Song như thế là có ý mấy ngày tiếp đó, Tiết Doanh Song cũng không phải bị mù, cậu cảm giác được ánh mắt Hình Vân, mỗi lần quay đầu lại cũng có thể phát hiện Hình Vân đang lén lút nhìn không hiểu nổi, nghĩ thầm bá tổng này lại có cọng gân nào không được bình thường à, chẳng lẽ...!Lại muốn đuổi việc mình hả?Vừa nghĩ như vậy, Tiết Doanh Song căng thẳng rồi, cũng bắt đầu âm thầm quan sát Hình Vân, thỉnh thoảng còn trộm liếc mắt nhìn Hình Vân lúc này càng thêm khẳng định, Tiết Doanh Song thường xuyên lén lút nhìn người nhìn lén lẫn nhau, càng nhìn càng cảm thấy đối phương có vấn đề, vì vậy càng thêm chú ý đến đối phương, đồng thời càng bị đối phương thêm hoài nghi, tuần hoàn liên tục, vô cùng vô cuối tuần, Tiết Doanh Song gõ cửa thư phòng, nói với Hình Vân "Có rảnh không? Muốn nhờ anh lái xe chở tôi đi mua thức ăn, lần này đồ đạc hơi nhiều."Đúng lúc công việc Hình Vân đã đến giai đoạn cuối, ngoài miệng tuy rằng càm ràm "Rốt cuộc là tôi mướn cậu hay là cậu mướn tôi", nhưng cũng lập tức thu dọn đồ đạc, lái xe chở Tiết Doanh Song ra Doanh Song đi không phải là siêu thị hàng nhập khẩu cao cấp mà hai người từng đi, mà là một siêu thị phổ thông cách xa hơn một trí trong siêu thị giản dị còn mang theo cảm giác hoài cổ, căn bản không thể so với siêu thị hàng nhập Vân ghét bỏi nói "Tới đây làm gì?"Tiết Doanh Song "Hôm nay sale lớn, hời lắm."Hình Vân "Tôi cũng không hạn chế tiền mua thức ăn của cậu, cậu quan tâm nó sale hay không sale, làm như tôi ngược đãi cậu không bằng, đừng có nghèo kiết hủ lậu như vậy được không!"Tiết Doanh Song lại "ôi" một tiếng, tùy ý nói "Hết cách rồi, không tiết kiệm tiền thì tôi không vui phải có câu nói như vậy sao, cái gì mà, coi như là bịt miệng..."Tiết Doanh Song muốn nói là "Cái thứ nghèo khổ này, coi như là che miệng lại, cũng sẽ chạy đến ngay tầm mắt", nhưng sợ tí nữa Hình Vân lại muốn trở mặt, nói nửa câu thì ngừng lại, chớp chớp mắt với Hình Vân, biết điều nói "Đi thôi, sếp lớn."Cuối cùng Hình Vân vẫn là đi vào cùng Tiết Doanh Song, giúp Tiết Doanh Song đẩy xe Doanh Song ở phía trước lựa này chọn kia, Hình Vân một tay đẩy xe, một tay lướt điện thoại, thỉnh thoảng chỉ thị Tiết Doanh Song muốn cái này, muốn cái dáng vẻ cẩn thận so giá của Tiết Doanh Song, Hình Vân nghĩ thầm nhóc thế thân này càng ngày càng lỗ mãng rồi, ở chung lâu ngày tính nết cũng lộ không phải hắn khoan dung độ lượng, thì đã không cho phép đối phương càn rỡ như vậy, Hình Vân nhớ đến câu mà Tiết Doanh Song vừa mới nói, nhưng lại chưa nói hết tiện tay search thử, không search còn đỡ, mới search xong, hắn bỗng chốc giật cả câu mà Tiết Doanh Song nói không rõ ràng ấy, thế mà lại là "Thứ gọi là yêu thích, coi như là che miệng lại, cũng sẽ chạy đến ngay tầm mắt."~ cái này editor không giải thích nổi, từ "nghèo" và "thích" tiếng Trung không hề đồng âm! Mô phật =Thích?Cậu ta mập mờ nói ra câu nói ấy, là muốn nói bóng gió với mình?Hình Vân trừng mắt màn hình di động, chấn động đến nỗi không thể nào nhúc Doanh Song vậy mà thích mình!Tiết Doanh Song đó!Tên nhóc thế thân đó!Hình Vân không dám tin, nhưng vừa nghĩ như thế, nghi vấn lúc trước bỗng chốc đã nghĩ thông suốt! Tiết Doanh Song chính là thích hắn, mới có thể đối xử tốt với hắn như vậy!Chính là thích hắn, cho nên mới muốn đi chỗ xa xôi này mua thức ăn, chính là để tiết kiệm tiền thay hắn!"Mau tới đây, đứng đấy làm gì?" Tiết Doanh Song cầm theo một bình sữa tươi vẫy tay cùng Hình Vân, "Anh thích uống sữa tươi, lần này mua hai bình đi, chỉ mua một bình thoáng cái đã hết trơn rồi."Cậu ta biết mình thích uống sữa tươi! Cậu ta quả nhiên thích mình!"Bữa tối ăn gì thì được? Tôi từng làm cà ri cho anh ăn chưa nhỉ?" Tiết Doanh Song đang chọn khoai tây, "Hôm nay ăn cà ri bò đi."Cậu ta muốn làm cà ri cho mình! Cậu ta quả nhiên thích mình!Tính tiền xong, lái xe về chờ đèn đỏ, Hình Vân còn đang suy nghĩ, Tiết Doanh Song thích mình? Cậu ta làm sao dám?Bỗng nhiên Hình Vân bị Tiết Doanh Song lắc, lấy lại tinh thần chỉ thấy Tiết Doanh Song mặt mày khẩn trương "Đèn xanh rồi, mau lái xe! Còi xe phía sau sắp banh rồi kìa! Anh mà không lái nữa bọn họ muốn xuống xe đánh anh bây giờ!"Cậu ta vậy mà lo lắng mình bị đánh, cậu ta quả nhiên thích mình mà...Tiết Doanh Song cảm thấy hôm nay tật xấu của Hình Vân dường như càng nghiêm trọng hơn, lúc ăn cơm một mực dùng ánh mắt bá tổng thâm thúy nhìn vào cậu, nhìn đến nỗi cả người cậu cũng thấy sai sai."Ăn nhiều một chút." Tiết Doanh Song không muốn để lại đồ ăn thừa, đổ toàn bộ cà ri và cơm trắng con dư lại vào trong bát Hình đổ xong, chỉ thấy ánh mắt Hình Vân càng thêm thâm Doanh Song?Hình Vân Hứ, nhóc thế thân, nhóc thích thẳng thắn như thế à...Ăn xong, Tiết Doanh Song nhìn Hình Vân, lại chỉ chỉ khóe miệng của mắt Hình Vân thâm trầm nhìn vào Doanh Song lại chỉ chỉ, thấy hắn không có phản ứng, dứt khoát nghiêng người qua lau miệng giúp Hình Vân "Lau đi, không lau giống như ăn cứt không chùi mép."Hình Vân Hứ, muốn đụng chạm tôi hà tất phải vòng vo như vậy...*Sau bữa cơm tối, Tiết Doanh Song cắt dưa hấu, bưng về phòng khách cùng Hình Vân ăn dưa, xem chương trình nuôi trình nuôi chó chiếu xong, trên TV phát tiếp phim truyền hình máu Vân làm bộ xem tivi, mục đích thực sự chính là quan sát Tiết Doanh nhiên hệt như hắn dự liệu, Tiết Doanh Song bên cạnh bao giờ cũng vụng trộm nhìn cần vừa phát hiện tầm mắt của hắn, Tiết Doanh Song sẽ chuyển ánh mắt sang hướng khác, giả vờ thu dọn bộ dạng chột dạ này...Bên kia, Tiết Doanh Song đúng là chột dạ hết chương trình nuôi chó xong cậu được xem phim truyền hình, xem tivi có lương thật sự sướng quá chừng, nhưng cũng quá kích thích rồi!Cậu hết cách, đành phải vừa phát hiện Hình Vân nhìn cậu, sẽ giả bộ gắng thu dọn bàn ghế, làm bộ mình không đang xem tivi.*Chủ nhật trôi qua, lại đến ngày đi sớm hôm nay, xe Hình Vân vừa lái ra khỏi tiểu khu, phát hiện là bỏ quên đồ ở thư nghĩ vừa đi không bao xa, bèn dứt khoát về nhà mình thường tám giờ hắn đã ra ngoài, cũng không biết trong lúc tám giờ đến chín giờ Tiết Doanh Song đang làm những mở cửa, không thấy Tiết Doanh Song ra nghênh đón hắn. Dạo trong nhà một vòng, nghe thấy âm thanh truyền ra từ phòng ngủ lẽ đến gần, cửa phòng ngủ chính không khóa kỹ, có thể nhìn thấy Tiết Doanh Song đang gấp quần áo cho hắn ở bên lúc đó, một bài hát đang vang lên."Em đếm 123, người gỗ, không cử động nữa sẽ bị trừ điểm, em vẫn luôn chờ đợi, một tình yêu oanh oanh liệt liệt xảy đến..." 1Sáng sớm Tiết Doanh Song vẫn một bộ áo sơ mi trắng quần tây đen như cũ, thoạt nhìn ôn nhu nhã Vân đi vắng, trên gương mặt Tiết Doanh Song mang ý cười nhè nhẹ, vừa khẽ hát theo tiếng nhạc, vừa xếp ngay ngắn quần áo Hình Vân, cất cẩn thận."Bước đi nhanh quá, anh đi ở phía trước, em ở phía sau anh, không thể cất lời, thật hi vọng anh trên một con đường nào đó, sẽ nắm lấy tay em..."Hình Vân ngoài cửa trông thấy nụ cười của Tiết Doanh Song, chẳng biết tại sao không thể nhấc chân bước đi."Em đếm 123, người gỗ, ánh mắt khiến em rung động trong phút chốc, em đang mong đợi, bởi vì có anh khiến cho tình yêu càng thêm hoàn chỉnh...!"Trên mặt Hình Vân đỏ ửng cả lên, đôi mắt to rũ xuống chuyển tâm mắt, không dám nhìn Tiết Doanh Song thêm biết tại sao hắn có chút nóng, chỉ có thể khe khẽ rời khỏi phòng ngủ chính, vội vàng rời đi, ngay cả đồ bị bỏ quên cũng quên mang xe, Hình Vân ngồi trên xe gãi đầu đầy phiền muộn, cuối cùng nhoài người trên tay thế thân này, thích tôi như vậy sao? Còn nghe mấy cái bài tình ca sến rện gì đó?Chẳng lẽ cậu ta không chỉ là thầm mến mình, còn muốn mình cũng thích cậu ta?Cậu ta muốn lấy được trái tim của tôi ư? Trong phòng ngủ chính, ca khúc trong điện thoại đã phát xong, nội dung phát sóng cũng thay đổi, một giọng nam tròn vành rõ chữ, nói " Friends I help you"Bỗng chốc Tiết Doanh Song đứng nghiêm lại, vểnh tai nghe."Oh, read about your club..."Tiết Doanh Song tải trên mạng được một tài liệu thi đại học phần nghe môn tiếng Anh, bình thường lúc làm việc nhà vẫn luôn vừa làm vừa nghe, rèn luyện khả năng nghe tiếng Anh dốt đặc của tài liệu đó được góp nhặt từ các bài nghe tiếng Anh trong hơn mười năm qua, vô cùng hữu ích, duy nhất chỉ có một khuyết điểm, lúc chủ nhà đăng lên còn trượt tay xen thêm mấy bài hát vào, mỗi lần nghe xong mấy quyển, là đột nhiên lại đến bài hát...Khiến cho phần listening của Tiết Doanh Song còn chưa học giỏi, thì bài hát đã vang lanh lảnh trong mồm rồi.~ Ruby Vẫn là câu nói ấy "Não bổ là bệnh, cần phải trị", à không phải là...!đầu thai mới hết =—* Chú thích1 Bài hát 123 Người gỗ mọi người secrh 123木头人 hoặc lên wordpress của mình có backlink để nghe nha, cưng lắm hahaHôm qua tui vừa thi xong một cái môn tui sợ hãi nhất, vui quá xá nên quyết định up ngay một chương ăn mừng =.
thế thân từ chối chuyển chính thức