chủ tịch đừng ép người quá đáng

Chủ Tịch Đừng Ép Người Quá Đáng! , chương 118 của tác giả Tiểu Cam Cam cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Người từ nhỏ sống trong môi trường tốt nhất như hắn nay lại ngủ ở đó tất nhiên không quen Mà … đây là do hắn tự chọn, cũng không phải cô ép buộc Đáng đời lắm!!! Kênh. Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! Tên tác giả :tiểu cam cam. Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! 4.8 | . Cô phải làm trả tiền mà ba mẹ đã nợ 10 năm cho hắn. Vốn muốn vô hình mà làm việc nhưng hắn lại từng bước dây dưa. Cô phản khán, hắn uy hiếp dùng Tác giả Tiểu Cam Cam. -- Thể loại: A3, E1 - Bạn đang đọc truyện Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! của tác giả Tiểu Cam Cam. Cô phải làm trả tiền mà ba mẹ đã nợ 10 năm cho hắn. Vốn muốn vô hình mà làm nhưng hắn lại từng bước dây dưa. Cô phản khán, hắn uy hiếp Lửa nhiệt huyết trong người cô nổi lên, cầm lấy cái khăn ra sức lau. Cô cứ cặm cụi lau, chẳng để ý đến thân ảnh bí ẩn đang đi đến nhìn cô nhỏ nhắn nhưng phải lau tấm chân dung to lớn của mình, hắn nhếch đôi mày sắc. Y Y lau lau mồ hôi trên trán, đấm đấm bả Trong gần 10 năm qua, bệnh tình của mẹ cũng đã chuyển biến tích cực, có thể đứng dậy. Sau khi xoá hết nợ, cô sẽ cùng mẹ thuê 1 căn nhà nhỏ rồi sống bình yên đến suốt quãng đời còn lại. Nhấn để mở bình luận. Chủ Tịch Đừng Ép Người Quá Đáng! Vay Tiền Online Từ 18 Tuổi Bankso Vn. Tại 1 căn biệt thự xa hoa bật nhất thành phố STrong phòng làm việc 1 thân ảnh cao lớn đang đứng ngay cửa sổ hướng ánh nhìn ra ngoài khách sạn vừa khai trương gần đóHắn hút 1 hơi rồi vứt điếu xì gà qua 1 bên làm cháy tấm da bạch hổ hiếm có, trên mặt vẫn không hề có chút dao độngDùng gót giày được đặt riêng ở Ý giẫm lên điếu xì gà dập tắt đâm khóiXoay người trở lại bàn làm việc, ngồi lên ghế chân bắt chéoTiện tay đem sấp tài liệu trên bàn ném vào thùng rác, trên miệng nở nụ cười quỷ dịLiusGiọng hắn khàn khàn bá đạoPhía ngoài phòng lập tức 1 chàng trai trẻ mặc áo quản gia mở cửa đi vào, điệu bộ cung kínhVâng, chủ tịchKhách sạn Holly ... ánh sáng trong phòng tôi vì nó mà chẳng còn, mỗi sáng thức dậy chẳng thể đón được bình minh, cậu nói xem như vậy có nên giữ lại không?Hắn mở miệng, giọng nói cợt nhã lại làm cho người đối diện tái mặtVâng, tôi sẽ phân phó cho người xử líNghe nói ngày mai mặt trời đẹp hơn mỗi ngày, đừng làm tôi thất vọng đó, LiusVâng ...Lius nhẹ nhàng lui ra ngoàiMồ hôi chảy ướt cả cái áo đang mặc, cậu chỉ mới vừa vào chưa quá 5 phútHaizzzNội trong ngày mai nếu như khách sạn đó chưa được dở bỏ thì cái mạng của cậu ...Mặc dù căn biệt thự này chỉ là căn mà cậu chủ ít khi tới, mỗi năm chỉ đếm trên đầu ngón tayCậu đi ngang qua hành lang, trên tường có treo 1 tấm chân dung rất toNgười đó chính là vị chủ tịch cao quý khi nãyHắn mặc vest đen hệt như trong căn phòng, mái tóc đen được vuốt keo bảnh baoĐôi chân mày sắc như đao, mắt phượng đẹp đẽ khiến ai nhìn vào cũng sẽ bị cuốn vào lưới tìnhMũi cao thẳng lại thêm đôi môi mỏngNhìn hắn hệt như pho tượng thần thoạiHắn, Bạch Dạ Phi ƯngNhị thiếu của Bạch gia, kẻ mà bất cứ ai cũng phải khiếp sợ khi nghe thấy tênHắn là kẻ máu lạnh bật nhất thành phố S, thủ đoạn và lòng dạ đều sắc đáTrước giờ làm việc chẳng hề lưu tình, dù có là máu mủ ruột ràChỉ cần chống đối với hắn thì sẽ nhận án tửNgười như vậy, hận ai thì dù người đó có xuống địa ngục hắn cũng sẽ đi theo róc xương lột da xẻo thịtSo với bang chủ Hắc bang thì vị chủ tịch này còn khiến người khác kinh hãi hơnLịch sử tình trường chỉ có hơn chứ không kém, 3 tháng thay 1 bạn giường, trước nay chưa hề có ngoại lệ________Lạc Y Y ở nơi này đã gần 10 năm, hôm nào cũng nghe về sự tàng nhẫn và lịch sử tình trường của ông chủ lớnCả thành phố S đều gọi hắn là Bạch nhị gia, cô cũng từng gặp được hắn vài lần khi đang quét nhà trên hành lang dài thẳng cánh cò bayVì cúi đầu nên chẳng nhìn thấy gì ngoài đôi chân như siêu mẫu kiaNhưng cái khí thế bức người thì đúng là danh bất hư truyền nhaĐối với vị chủ tịch này cô vừa kính vừa sợNếu lỡ phạm sai có khi hắn sẽ bẻ cổ cô như bẻ 1 cành rau dạiCòn về việc hắn chú ý đến cô? hahaLạc Y Y cô tướng mạo bình thường, về gia thế ...10 năm trước cô cũng được coi là thiên kim, nhưng công ty baba phá sảnBaba mất ngay trong đêm, mẹ vì đau buồn không chấp nhận sự thật từ người đang khoẻ mạnh trở thành bán thân bất toạiSố tiền nợ Bạch gia, lão phu nhân cũng không làm khó dễCô ký vào giấy nợ, chỉ cần làm đủ 10 năm là có thể rời điLạc Y Y bây giờ cũng đã 27 tuổiTừ khi đến đây cô luôn cố gắng hoàn thành tốt công việc, chỉ còn 6 tháng nữa thì thời hạn 10 sẽ tớiCô chỉ cần cố thêm chút nữa sẽ được tự doTrong gần 10 năm qua, bệnh tình của mẹ cũng đã chuyển biến tích cực, có thể đứng dậySau khi xoá hết nợ, cô sẽ cùng mẹ thuê 1 căn nhà nhỏ rồi sống bình yên đến suốt quãng đời còn lại Bạn đang đọc truyện Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! của tác giả Tiểu Cam Cam. Tại 1 căn biệt thự xa hoa bật nhất thành phố STrong phòng làm việc 1 thân ảnh cao lớn đang đứng ngay cửa sổ hướng ánh nhìn ra ngoài khách sạn vừa khai trương gần đóHắn hút 1 hơi rồi vứt điếu xì gà qua 1 bên làm cháy tấm da bạch hổ hiếm có, trên mặt vẫn không hề có chút dao độngDùng gót giày được đặt riêng ở Ý giẫm lên điếu xì gà dập tắt đâm khóiXoay người trở lại bàn làm việc, ngồi lên ghế chân bắt chéoTiện tay đem sấp tài liệu trên bàn ném vào thùng rác, trên miệng nở nụ cười quỷ dịLiusGiọng hắn khàn khàn bá đạoNgoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Hoan Hoan Ái - Cách Yêu Của Chủ Tịch Phong của cùng tác giả. Hắn cười khổ, thật sự muốn gϊếŧ ngườiEm … em thật sự muốn giao đứa con em mang nặng đẻ đau cho người khác nuôi dưỡng rồi 1 mình rời khỏi nơi này?Lạc Y Y chẳng biết vì sao hắn tức giận, trong ánh mắt lại chất đầy sự đau xótNgười nên bi thương bây giờ không phải nên là cô hay sao?Cô biết hôn sự với nhà họ Tô bị hủy, hắn rất nhanh sẽ tìm 1 người môn đăng hộ đối có thể chấp nhận hắn đã có con trai mà kết hônĐó cũng chính là lúc cô bị đuổi khỏi nơi nàyVậy thì điều cô nói có gì không đúng?Đứa con mình cực khổ sinh ra sao có thể dễ dành giao cho người khác nuôi dưỡng?Còn phải chứng kiến nó gọi người phụ nữ khác là mẹ, còn gì đau hơn?Tôi …Bạch Dạ Phi Ưng không cho cô kịp trả lời, nhanh chóng nói thêmEm nghĩ tôi sẽ bằng lòng giao con cho người phụ nữ khác? Vậy em có từng nghĩ qua … nếu con trai không được mẹ kế thương yêu thì nó sẽ có kết quả gì không?Lạc Y Y sững sốt nhìn hắn, cố gắng phủ nhậnKhông … sẽ không đâu, hơn nữa … nếu mẹ kế không yêu thương … thì … thì con vẫn còn người cha là anh màHắn đau lòng nói ra câu tàn nhẫnNếu tôi vì yêu người phụ nữ đó mà mặc kệ con trai thì sao?Cô nghe xong kịch liệt lắc đầu, đôi mắt tràn ngập sự sợ hãiKhông! Anh không thể làm như vậy, tiểu An là con ruột của anh. Nó là con của anh mà!!! Cô mất hết sức lực mà trượt dài, hắn cũng ngồi xuống theoY Y bất lực, giọng nói yếu ớt như đang muốn chất vấn chứ không còn là cầu xin nữaRốt cuộc anh muốn gì … anh muốn gì đây?Hắn ôm lấy cơ thể không còn muốn giãy giụa của cô, nhẹ nhàng nói ra điều mình cầnChỉ cần chúng ta kết hôn, tiểu An sẽ có 1 gia đình. Chẳng ai dám xem thường xuất thân và cũng không có người mẹ kế nào dám làm tổn hại đến conNếu không phải nơi này yên tĩnh, cô còn cho rằng mình mắc chứng ù tai trầm trọngCô nhẹ nhàng ngẩng lên nhìn hắn bằng gương mặt đầy nghi vấnRốt cuộc lại đang muốn diễn trò gì đây?2 năm chưa đủ … chỉ khi phá hỏng cả 1 đời cô thì hắn mới cam lòng hay sao?Cô thật sự muốn hỏi hắn, phải làm cách nào mới buông tha cho cô đâyBạch Dạ Phi Ưng nghiêm túc nóiAnh chưa từng nghĩ … sẽ khiến em mãi mãi không gặp được con. Nếu em cần thời gian thì hãy từ từ suy nghĩ, anh có thể đợiHaha, thời gian gì chứ? Hắn có thể đợi, nhưng con trai cô có thể đợi được không?Nếu họ nói cô ham hư vinh, muốn trèo cao gả vào hào môn. Cô cũng chấp nhận, nhưng tại sao lại nhằm vào tiểu An?Tốc độ mạng của thời đại này chỉ 1 giây sau là có thể đăng cả chục bài báo, bình luận và chia sẻ đều được đăng với tốc độ chóng mặtCô không muốn con trai phải chịu sự khinh khi và ánh mắt xe thường … như những gì cô từng trải quaLạc Y Y cười khổ, trầm mặt nhìn xuống nền cỏ xanh Tôi còn sự lựa chọn nào khác sao?Bạch Dạ Phi Ưng nghe xong đứng hình như tượng, nhưng thật ra đang mở cờ trong bụngHắn dìu cô đứng lên rồi đến chỗ mọi người đang còn nghĩ cáchCái tên khốn đăng bài đúng là có chết trăm ngàn lần, đâm hàng nghìn nhát dao cũng không thoả mãn lửa giận trong lòng hắnNhưng không thể không công nhận, vụ việc này xảy đến rất đúng lúcTuy cách thức lấy vợ của hắn có chút bẩn thiểu … nhưng ai quan tâm?Bạch Dạ Phi Long thấy cô gái kia khóc đến sưng cả mắt. Em mình lại thong thả, liền đi đến đưa cho hắn ly rượu rồi nói nhỏSử dụng cách thức này … cũng quá là bỉ ổi rồi đó, em traiNhị thiếu quay sang bắn ánh mắt hình viên đạn về phía anh mình muốn cảnh cáo hắn ngậm mồm lạiLão đại thấy vậy càng vui vẻ hơnNhìn thấy cô khóc đến đáng thương như vậy, những người phụ nữ có mặt ở đó cũng cảm thấy xót xa. Nhanh chóng vây quanh an ủiY Y, không sao đâuLâm Doãn nóiBạch Diệp Phi Yến cũng nhanh chóng tiếp lờiĐúng đó, chắc chắn sẽ có cách mà. Chị đừng loLạc Y Y nghe xong nước mắt còn tuông ra nhiều hơn. Hoan Hoan phải lấy khăn giấy đưa đến cho côTam tiểu thư có chút luống cuốngCô nói gì sai rồi sao? Lạc An vui vẻ cười. Đây là lần đầu được ngủ cùng với cả ba và mẹ nhaLạc Y Y đưa tay về phía con trai, có chút rầu rĩChúng ta đi tắm thôi, bảo bốiThấy 2 mẹ con đã đi vào phòng tắm, Tam tiểu thư kéo lấy tay anh mình có ý khó chịu hỏiAnh rốt cuộc muốn làm gì đây? Em cảnh cáo anh đừng hòng giở trò gì đó xấu xa với Y YBạch Dạ Phi Ưng nhìn đứa em gái đang chỉ ngón tay vào thẳng mặt mình, môi bạc khẽ mởAnh có thể làm được gì khi có tiểu An ở đây? Phòng của em ở bên cạnh, nếu muốn thì tối nay cứ thoải mái mà mở cửa kiểm traCô nghe xong nhìn hắn từ đầu đến chân tỉ mỉ đánh giá. Nhị thiếu ngứa mắt liền đẩy em mình ra khỏi phòng rồi đóng cửaCon nhóc này từ khi nào lại đáng ghét như vậy?Uổng công thương yêu chiều chuộng thật màQuả là không sai khi sáng nay cùng con trai đi ra ngoài không đưa ai theoVậy là chủ tịch thuận tiện hỏi con traiTối nay có muốn ngủ cùng baba không?Tiểu bạch kiểm ngây thơ không biết sự ngô nghê của mình sẽ khiến cho mẹ mình khóc cạn nước mắt, vui vẻ đápMún!!!Hắn hài lòng hỏi thêmNếu được thì tiểu An sẽ chọn ngủ với baba hay mama?Lạc An cười hì hìCả haiiiii Dự tính ban đầu, hắn sẽ ngủ bên cạnh lúc 2 mẹ con cần thì lập tức chạy sang. Nhưng lúc cùng con trai ra ngoài, hắn lại cảm thấy như vậy chẳng phải là tự mua dây buộc mình sao?Tự khiến bản thân hắn bị cô lập, còn cô em tinh quái nữa … nó sẽ không để cho hắn có cơ hội tiếp cận Y YVậy nên, căn phòng vốn dành cho hắn, bây giờ lại để Phi Yến thay vàoCon trai quả nhiên không làm hắn thất vọng, vài cau nói đã khiến cô nhượng bộ ngayLạc Y Y tắm cho con trai xong liền đi đến những cái tủ to được đặt trong phòng tắmNhiều tủ như thế chẳng biết cái nào bỏ quần áo của con trai, phải mở từng cái mới biết đượcTủ đầu tiên là y phục hằng ngày và áo ngủ của hắn, chủ có 4 màu trắng, đen, xám và xanh biển đậmTủ thứ 2 là váy áo của cô, chẳng biết được chuẩn bị khi nào. Từ ngắn đến dài, màu sắc và kiểu dáng đều có đủTủ thứ 3, cô mở ra nhìn không quá 2 giây liền đóng sầm lại… Cái … cái gì vậy trời?Lạc Y Y gương mặt đỏ như trái cà chua, hận không thể quay ngược thời gian trở về vài phút trướcLà đồ ngủ quyến rũ, những cái đó rất quen mắt. Hẳn là được mua cách đây mấy năm về trước, chính là cái ngày mà cô cùng hắn đến trung tâm thương mạiCái đống này sao vẫn chưa ném đi, giữ lại làm gì?Hẳn là gần 2 năm qua hắn đã cho những người phụ nữ khác sử dụngTên biến thái!!!Tủ thứ 4, chính là nó rồi. Cô lấy 1 bộ đồ ngủ rồi mặc cho cục cưngLấy 1 bộ đồ ở tủ thứ 2 mặc cho chính mìnhCô chỉ chỉ vào cái tủ thứ 3, lẩm nhẩm Mày đó, cứ ở yên từ đây đến cuối đời đi. Đừng hòng t đụng vàoSau đó nắm tay dẫn con ra ngoàiHắn đi sang nhấc bổng cục cưng lên xoay vài vòng, Lạc An vui vẻ cười giòn giãSau đó ôm con vào lòngTiểu An của baba thơm thậtHihi, mama cũng thơm nữaLạc An thật thà nói, đáy mắt hắn nhanh chóng hiện lên tia thú vị sau đó liền cẩn thận giấu điThật không? Sao con biết?Hắn hỏiCon hun hun mẹ, người mẹ thơm thơm!!!Bé trả lờiHắn nhìn mái tóc còn hơi ướt của cô xoã xuống gương mặt nhỏ. Yết hầu nhẹ chuyển động nhưng rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh, tiến đến gần chậm rãi mở miệngVậy sao? Để baba thử …Mẹ đi pha sữa!Cô né tránh chạy đến cái bàn bên cạnh giường mở nắp hộp sữaTim muốn nhảy ra bên ngoài luôn rồi, hắn … lúc nãy hắn muốn thử cái gì?Bạch Dạ Phi Ưng bỏ con trai lên giường đi đến bên cạnh làm cô lần nữa bị doạ sợLen lén nhìn chỉ thấy hắn đang chuyên chú nhìn vào bình sữa, liền nhớ đến những lời lúc trưa hắn nóiMuốn học cách pha sữa, cho nên liền tiếp tục động tác mà không thấy được Nhị thiếu đang cong môi cười vô lại Giới thiệuCha mẹ cô nợ tiền hắn, ròng rã 10 nămCô chỉ có thể cố gắng làm việc trả nợCô vẫn luôn chăm chỉ, nỗ lực làm việc, thế nhưng hắn cứ trêu cợt, đùa giỡn không kiềm được mà phản kháng, thì hắn lại uy hiếp, lại ép cô, khiến cô không biết nên làm thế sao hắn cứ nhằm vào cô như thế??? Tối đó hắn cũng không đến làm phiền, cô thức đến tận 4h sáng, sau đó dậy vệ sinh rồi đi xuống lầuHôm sau ở đại sãnh, liền đem cặp mắt gấu trúc xuốngHắn nhẹ nhàng cắt miếng thịt bò trong đĩa thành từng miếng vừa ăn, gương mặt vẫn hiện lên sự khó chịu. Nhưng giọng nói lại ôn hoàHôm qua không ngủ ngon à?Không … ngủ đượcCô ấp úng trả lờiSao vậy?Hắn vẫn thực hiện động tác đang làm 1 cách đẹp mắt, chẳng hề nhìn cô dù 1 cáiSợ ngài tức giận … nên lo lắngHắn uống 1 ngụm nước ép áo, cầm lên 1 miếng bánh sandwich phết bơ lênBiết sợ rồi?Cô gật đầuBiết sợ thì lần sau đi về sớm, lại đây ngồiHắn ngoắc đầu sang bên cạnh, Y Y ngoan ngoãn nghe theoVừa ngồi xuống hắn liền đẩy đĩa thịt vừa mới cắt sang trước mặt côCon cừu bé nhỏ nay đã thành cáo lễ phép cúi đầu cảm ơnNgu gì mà từ chối chứ? Lâu lắm rồi cô không được ăn thịt đây nàyKhông uổng công tối qua thức trắng đêmMiếng thịt tan trong miệng, thơm ngon vô cùng. Không hổ danh là thịt hảo hạngCô cũng không quên hướng mắt về phía hắn, nhai nhai miếng thịt mà cảm thánThịt bò thiếu gia cắt … ngon quá điĐang ăn không được nói chuyệnHắn lau lau miệng rồi nóiNhìn cô ăn ngon lành không quên hỏiNhớ tôi mà mua ghim cài … vậy sao lúc nhớ không trở về ngay điY Y cười tít mắt, nghe thấy câu hỏi liền buông dao nĩa xuống chậm rãi thở dàiKhi mẹ còn ở bên cạnh không mua được gì quý giá cho bà … cho nên thổ thẹn trong lòng. Tôi không muốn bộ dạng xấu xí của mình bị ngài trông thấy nên tự nhủ chỉ cần mắt hết sưng sẽ trở về. Nào ngờ … trung tâm có nhiều nơi thú vị làm tôi quên luôn thời gian … xin lỗi … sau này tôi sẽ ngoan ngoãn ở đây …Hôm qua hắn đã sai người đi điều tra xem cô đã làm những gì. Như những gì cô kể lại, xem ra con nhóc này thật sự rất đau lòngKhông muốn tôi thấy? Em không phải rất ghét tôi sao?Lam Hoa lúc nào cũng khuyên nhủ tôi, tôi cũng chỉ muốn sống tốt hơn thôi. Lần nào chống đối cũng chẳng có kết quả tốt …Hắn không hỏi thêm gì nữa, chỉ là trong lòng còn rất nhiều suy nghĩLạc Y Y cũng không nóng vội muốn giải thíchNgười lão luyện như hắn sao có thể dễ dàng bị cô qua mặt?Không vộiEm ăn điHắn nói rồi liền rời đi, cô cũng không vội vàngChậm rãi ngồi ăn đến khi bản thân thấy no. Dù sao hắn đã cho phép chẳng ai dám lên tiếng đâuBạch Dạ Phi Ưng ngồi trên xe đã lấy máy tính bảng ra xem tư liệu. Ngãi Thụy lái xe nhìn qua kính chiếu hậu thấy cái ghim cài áo hắn đeo không phải những thứ đắc giá thường dùngTrên đường đi, anh ta cứ tò mò nhìn mãiHắn vẫn chăm chú nhìn màn hình, nhưng môi mỏng lại lười biếng nóiSao vậyNgãi Thụy liền nóiÀ, chỉ là hôm nay cảm thấy ghim cài chủ tịch hôm nay dùng … hình như khác với mọi khi, cho nên cảm thấy lạHắn nhếch mày rậm lười biếng nhìnKhác?VângBình thường ngài đâu có xài đồ bằng bạc? Còn chê bai đủ đườngKhác chỗ nàoÁnh mắt hắn cứ nhìn chằm chằm, anh ta cũng chẳng biết nên nói gì. Bàn tay mồ hôi chảy ròng ròngRất … đặc biệt ạTháng đó, Ngãi Thụy được tăng 3 lần lương. Anh ta cũng chẳng biết lý do thật sự đằng sauChỉ cảm thấy, có lẽ bản thân làm quá tốtHôm nay chủ tịch Bạch so với bình thường rất dễ chịu. Ai phạm lỗi gì chỉ trừ lương chứ không đuổi việcỞ trong văn phòng rộng lớn phê công vănẦm!!!Có người xông vào, tiếp theo là 5 người bảo vệ nối đuôi đi vàoHắn vẫy tay bảo họ lui xuốngTrong phòng còn lại 2 người, hắn vẫn làm việcĐối phương chạy đến, trên người có bao nhiêu bàn tay thì đập hết lên bànAnh hai!!! Anh vẫn không cho em vào nhà sao!!!Hắn không nói gì, Bạch Diệp Phi Yến tức giận bày tỏĐúng … đúng là chuyện hôm trước em quá đáng, vậy thì anh cũng nên để em gặp cô ấy cúi đầu nhận lỗi chứ?Em? Cúi đầu? Nhận lỗiHắn cười kinh bỉCòn ai hiểu rõ hơn người anh trai này chứ. Con nhóc này trước giờ chưa hề hối lỗi với bất cứ người nào

chủ tịch đừng ép người quá đáng